oke

Chuyện thật 2

Categories:

Tôi chủ động tấn công anh mạnh mẽ hơn so với trước rất nhiều ,tôi bắt đầu hôn, hôn tất cả những gì có thể, tôi hôn lên đôi môi anh, mắt anh, và vòng về sau tai anh, cứ thế từ từ đưa anh vào mê cung của tình dục, đây không phải là tình dục của một tình yêu mà là tình dục của sự chiếm hữu , tôi cảm nhận anh đang dần dại đi theo từng động tác của mình, tôi kiên quyết không để anh chạm vào cơ thể tôi, khóa chặt hai cánh tay anh trong khả năng có thể , tôi bắt đầu chuyển dần xuống hai cái núm vú của anh, tôi nhìn nó và dùng tay mình mân mê như những người đàn ông vẫn làm với phụ nữ, anh có cảm giác, anh đã bắt đầu có cảm giác mạnh, tay anh quờ loạng để tìm thứ gì đó trên cơ thể tôi, nhưng tôi vẫn cố gắng tránh né cho đến khi tôi dùng chiếc lưỡi của mình lướt nhẹ quanh nó và cắn, cắn nhẹ nhàng và điêu luyện như anh đã từng dạy tôi hôn anh, tôi nghe anh rên nhẹ, kêu tôi bằng những tiếng êm ái như ngày nào anh vẫn kêu khi thấy sung sướng cực độ, tôi khám phá dần những điểm yếu trên cơ thể anh và nắm bắt nó nhanh chóng, vừa đủ để anh thấy đê mê tôi len lõi dần xuống dưới, từng chút từng chút một , rốn anh và tôi cũng chạm dần xuống những sợi lông che phủ thằng em của anh , không gấp gáp tôi cứ thế từ từ để anh phải chờ đợi , tôi muốn sự chờ đợi đó khiến anh phải hồi hộp và kích thích, vừa đủ thời gian để anh không thể chờ đợi hơn được nữa ,tôi đưa tay nắm lấy thằng nhỏ đang đứng phẳng phiêu trước mắt mình, vuốt nó nhẹ nhàng, nhẹ nhàng như chưa bao giờ nhẹ nhàng hơn nữa , và từ từ tăng tốc độ đó lên, vừa vuốt vừa đua đầu lưỡi của mình chạm dần vào nó, chân anh bắt đầu dang rộng hơn, cơ thể anh đã có phản ứng cực độ, tay anh nắm lấy cánh tay tôi mà bóp thật chặt, tôi cảm nhận được hơi thở và sự sung sướng đang dần lan tỏa trong con người anh , tôi nút cứ thế nút mỗi lúc một mạnh hơn và chuyển từ rên nhè nhẹ sang lớn hơn và ngồi bật dậy , nhanh hơn bao giờ hết anh đầy tôi nằm ngửa ra trước mặt mình , thờ gấp gáp , mắt thì nhìn chăm chăm vào ánh mắt tôi mà nói :
_ Hôm nay em lạ lắm, lúc trước em không thế này?
_ Lạ thế nào, em làm anh sung sướng anh không muốn sao
_ Em đã đầy mình đến với tình dục cùng với ai rồi đúng không ?
_ Nghe uất nghẹn ***g ngực, nhưng chỉ thoáng qua thôi rồi trở lại bình tỉnh vì chợt nhận ra mục đích của mình hôm nay và ghi nhớ rằng anh không phải là gì của mình cả, tôi trố mắt nhìn anh không nói gì .
_ Hôm nay anh thấy em điêu luyện hơn rất nhiều, em không giống Lý, một người con gái luôn thùy mị và kín đáo ngay cả trên giường .phải chăng người đàn ông nào đó đã dạy em những điều này .
_ Tôi cười mỉa mai và nói : dù cho có như vậy thì cũng chẳng liên quan gì anh, giờ anh và em cũng chẳng là gì của nhau cả, hà tất phải can dự vào cuộc sống của nhau làm gì .
_ Anh như bị xúc phạm, buông hẳn tôi ra tiếp tục nói: Đúng, nó chẳng liên quan gì anh cả, nhưng anh không muốn em vì anh mà như vậy.
_ Tôi như con Hổ đang ngủ mà bị phá hoại hun hẵn nhìn anh: Anh coi tôi là loại người đó ư, dễ dàng lên giường với một thằng đàn ông đến vậy àh, anh quá coi thường tôi rồi đó.
_ Tôi đã bắt đầu rơi nước mắt lần nữa , và anh cũng vậy, anh quay sang một bên , tôi ngồi bó gối , dùng chiếc mền ôm lấy thân hình mình mặc cho nước mắt cứ rơi, tôi lại bắt đầu thấy len lõi chút ấm áp dành cho anh, kéo anh quay lại và ôm anh nhẹ nhàng :
_ Đúng là anh đã khóc, trong phút giây này tôi không biết phải làm thế nào cho đúng ,anh lên tiếng phá tan sự im lặng bao phủ:
_ Anh xin lỗi, anh rất yêu em, đến giờ phút này tình yêu đó vẫn không thay đổi, hôm nay có lẽ là lần gặp nhau sau cùng của chúng ta , anh muốn gặp em để chính miệng nói với em lời xin lỗi mà anh đã nợ em, anh không muốn có cục diện như thế này xảy ra.
_ Lòng như đã chết nay lai sống dậy vì những lời yêu thương yếu mềm này, thà rằng anh cứ nói anh không còn yêu tôi và lấy một lý do nào đó thật xứng đáng để biện hộ ,có lẽ tôi sẽ thấy dễ chịu hơn rất nhiều, thà là thất bại trong tay anh còn hơn là thất bại trong tay gia đình anh. Biết không là gì nhưng đau thì vẫn cứ đau, tình yêu vốn dĩ màu nhiệm như vậy mà, nó là nỗi đau khiến người ta không còn cảm giác nữa, nằm im bất động nhưng vẫn nghe lời thủ thỉ nhè nhẹ của anh:
_ Hãy cho anh cảm giác được ở bên em là Lý được không em, anh muốn giữ mãi hình ảnh của em trong tận sâu thẩm tâm hồn mình, là em chứ đừng là ai khác.
_ Lời cầu xin thành thật ấy đã khiến tôi bỏ dần lớp vỏ bọc của mình xuống và trờ lại tôi của ngày nào, tôi không thể chối bỏ lời đề nghị của anh vì tôi biết rằng anh đang dùng tình yêu của mình để dối diện với tôi, chứ không phải là dục vọng.
_ Tôi gât đầu lặng lẽ và nằm im đó để anh măn mê cơ thể mình, ôm anh một cái thật chặt rồi thả lỏng mình , dần dần khép đôi mắt đẫm lệ lại cho đến khi chỉ còn một màu đen của bóng tối, những ý định ban đầu giờ đã trở thành mây khói. Tôi là Lý của anh, một con Lý nhẹ nhàng tình cảm chứ không quyết liệt hiếu chiến trên giường, cuối cùng cũng kết thúc một cuộc mây mưa tại đó. Lời chia tay đã để lại nhiều hối hận cho cuộc gặp gỡ hôm nay, anh đã vĩnh viễn ra đi thật sự, tôi ghét mình tại sao lại gặp anh, khi trái tim đã nguội lạnh, giờ lại khiến nó trỗi dậy lần nữa.
Về đến phòng, ngủ một giấc thật sâu và dài vì mệt mỏi, bắt đầu của những ngày mới, tình dục tạm lắng dịu lại trong con người mình, tôi trở lại trường , làm lại từ chính những thất bại, Sau nhiều tháng không đến trường vì lý do cáo bệnh, tôi đến văn phòng xin giấy phép và trở lại lớp, bước vào phòng không khí không còn ngộp ngạt như ngày nào nữa nhưng sự tẻ nhạt vẫn lặng lẽ theo chân, còn 8 tháng nữa khóa học này kết thúc, tôi đã nợ rất nhiều môn, tôi không biết mình có thể bắt đầu lại hay không nhưng vẫn sẽ cố gắng, tôi đảo mắt tìm những hình bóng quen thuộc, tôi không thấy Tâm, chạm phải ánh mắt Tuấn, tôi nhanh chóng lướt qua và tìm các bạn khác, yên tâm rằng các bạn vẫn ổn, nhưng còn Tâm, Tâm thế nào rồi sao lại biến mất thế này.
Phân vân trong suy nghĩ, cuối giờ Hoa và Liên hai người bạn này len lõi đến bên tôi, tôi không còn giận nữa nên cười và ra dấu cho hai bạn cùng về, chúng tôi ghé vào café ngày nào, Tôi được biết từ sau khi tôi nghỉ Tâm , Tâm càng lúc càng trở thành một con sâu men, suốt ngày ăn nhậu không biết cầm chừng và hơn 3 tuần nay không thấy Tâm đến lóp .
Lặng lẽ và nghĩ mình cần có trách nhiệm với Tâm dù rắng nó chẳng liên quan gì tôi, tôi đến nhà Tâm, anh trai Tâm chào hỏi theo phép lịch và chỉ tay cho tôi là Tâm ở trong phòng, tôi với gia đình Tâm thì cũng chẳng xa lạ gì là mấy, rất tự nhiên tôi đặt từng bước chân lên căn phòng quen thuộc ngày nào, cửa phòng không đóng, tôi thấy Tâm đang lúi húi làm gì đó trên chiếc bàn trong phòng, nhẹ nhàng bước vào định cho Tâm sự bất ngờ, tôi tiến lại gần hơn và những hình ảnh khiến tôi choáng voáng đến không thể tưởng tượng , là hình của Liên, một cô bạn trong nhóm mình, vài ba tấm ảnh trong tư thế hết sức mời gọi đạt ngay trên bàn.
Lúc này Tâm đã thấy tôi, Tâm quay qua chỉ thoáng qua một chút bất ngờ, Tâm đã ôm chầm lấy tôi như giữa chúng tôi không hề có chuyện gì gì xảy ra, choáng ngộp vì không thở được tôi dùng hết sức mình đẩy Tâm ra khỏi mình, nhanh tay chụp mấy những tấm hình và hỏi :
_ Tâm và Liên ư, hai người đã đến với nhau sao, có cần phải phô trương đến mức này không ?
_ Tâm im lặng cúi xuống như để né tránh.
_ Có gì mà ngại nè , đây là chuyện bình thường thôi mà, nhưng mà phải cẩn thận chứ, lỡ như ai đó thấy được thì kỳ lắm đó nha.
_ Lúc này Tâm mới chịu lên tiếng, từ khi Lý đi Tâm rất buồn, Tâm biết Lý không phải là người như những gì Thúy nói , nhưng bản chất của một thằng đàn ông, tự ái, lại thêm hôm đó, Tâm thật sự không biết phải làm thế nào nữa, Lý thì không một lời giải thích , Lý biết Tâm yêu Lý mà, sao lúc nào Lý cũng muốn khiến Tâm phải đau khổ Lý mới chịu chứ .
_ Chuyện đã qua hãy cứ để cho qua , Lý không muốn nhắc đến chuyện cũ nữa, bây giờ hãy cho Lý biết, Lý đã trở lại, Tâm có thể tiếp tục đến lớp không?, Lý không quen cảm giác không có Tâm mỗi khi đến trường,Tâm và Liên đi dến đâu rồi.
_ Giữa Tâm và Liên không có chuyện gì cả đâu Lý ạ, chỉ là bình thường thôi.
_Lòng cũng còn phân vân rất nhiều nhưng không muốn hỏi thêm nữa vì mục đích tôi dến đây ko phải để hỏi thăm chuyện tình yêu của các bạn mà là lôi Tâm trở lại trường .
_ Tôi chưa kịp nói gì thì Tâm lại tiếp, Thúy là người lúc nào cũng sát cánh bên Tuấn, Tuấn nó yêu Lý vì vậy hay ghen, rồi lúc nó gửi thư tỏ tình cho Lý nghe đâu Lý đã đưa cho người yêu đọc , rồi nhiều chuyện nữa Tâm không tiện nói ra nên Tuấn nó mới trở nên như vậy ,còn Tâm tình yêu của Tâm danh cho Lý có cao cả đến mức nào thì cũng không thể tránh khỏi những khiêu khích mà, về phần Thúy nó chẳng yêu ai trong nhóm mình nhưng lúc nào cũng muốn mọi người chú ý đến vì vậy đâm ra ghanh tỵ và dẫn đến hiện trạng hôm nay, trong mỗi người chúng ta ai cũng không tránh khỏi sai sót trong chuyện này.
_ Tôi ngăn không cho Tâm tiếp tục nói nữa bằng cái gật đầu và nói : Lý không muốn nói về bất cứ chuyện gì nữa , tất cả đã là quá khứ, Lý không muốn nói nữa , giờ Tâm hãy trở lại trường đi và mình bắt đầu lại từ đầu được không ?
Tôi ra về trong tâm trạng thoài mái hơn bao giờ hết , tình bạn của chúng tôi cũng được cảu thiện hơn trước, tuy không bằng, nhưng cũng được coi là tạm ổn, cho đến ngày lễ chúng tôi họp nhau lại và nhậu .
Nhậu ngay tại nhà Tuấn, ba mẹ Tuấn chỉ có mình Tuấn nên rất cưng chiều và lo lắng cho Tuấn, Ông bà mua hẳn căn nhà cho Tuấn vào đây ăn học. Chúng tôi lúc trước thỉnh thoảng cũng ghé lại đây thường xuyên .
Hơi men, say say tỉnh tỉnh, hôm nay không có Thúy, chỉ có tôi Hoa, Liên và 4 bạn nam thôi, nhậu xong, tôi mệt mỏi khó chịu, rồi những hình ảnh dục vọng lại trở về ngay bên cạnh, tôi bức rức khó chịu và lại thấy nhớ anh , tôi lần mò cuối cùng cũng lên được căn gác trên tầng 2 dể ngủ, chỉ một mình tôi ở đó, lát sau thấy trên cơ thể mình có sự ấm áp của cái gì đó, tôi giật bắn người khi thấy Tuấn, Tuấn đã bị hơi men làm cho mê muội, ôm lấy tôi chặt đến không còn có thể chặt hơn nữa, nhục dục và đam mê thể xác t rỗi dậy nhưng tôi vẫn còn đủ lý trí kìm hãm bản thân là phải bảo vệ mình, không được tự mình đánh mất đi tôn nghiêm của mình, trong mắt các bạn tôi phải luôn là người để các bạn nể trọng.
_ Tuấn àh Tuấn, tôi dậy đi đừng làm vậy
_ Tuấn không trả lời, mắt vẫn nhắm và tay vẫn ôm không cử động
_ Tôi bắt đầu thấy nóng giận, đâu đó tận sâu trong tìm thức trỗi dậy một sự tinh khiết làm át đi nhục dục vừa trỗi dậy khi nãy, tôi gỡ tay Tuấn ra khỏi mình , Tuấn đã thức, từ nãy đến giờ Tuấn vẫn thức, làTuấn đang giả vờ, tôi nhận ra điều đó.
_ Ku Tuấn đã hiện rõ đằng sau lớp quần mỏng đó, tay Tuấn gấp gáp ôm chầm tôi lại như không điều khiển được mình,đặt lên đôi môi tôi nụ hôn cướp đoạt , tôi biết rằng trong lúc này nếu tôi càng cố gắng chống cự sẽ càng làm tăng thêm sự kích thích trong con người Tuấn, tôi không đáp trả nụ hôn đó cũng đồng thời không cho lưỡi Tuấn chạm vào đầu lưỡi mình, lúc này đây cảm giác bị tổn thương trực chờ giao động, cảm giác nếu chuyện này xảy ra là mình đang có lổi với anh hay nói đúng hơn là có lỗi với tình yêu của mình, tuy tình yêu ấy đã ra đi nhưng cảm giác thì vẫn còn tồn tại.
_ Tôi cố gắng dùng sức mình đẩy Tuấn ra nhưng không được , Tuấn quá mạnh so với một người phụ nữ yếu mềm như tôi, tôi biết bên dưới căn phòng này là các bạn, chỉ cần các bạn bước lên là có thể giải thoát tôi khỏi hiện trạng này, chỉ cần tôi lên tiếng thì tất cả sẽ được giải quyết , nhưng không được nếu làm vậy thì tình bạn giữa chúng tôi mới vừa phục hồi sau bao nhiêu tổn thất sẽ tan biến thành may khói, rồi mọi người sẽ nhìn Tuấn như thế này, rồi bản thân tôi sẽ phải đối diện ra sao, rồi Tâm nữa, Tâm sẽ thế nào, dẫu biết rằng dường như Tâm và Liên có quan hệ với nhau nhưng tình yêu Tâm dành cho mình vẫn cón đó . Bao nhiêu câu hỏi dồn dập khiến tôi dần mất đi bình tĩnh, nhưng khong đươc tôi không thể ngồi yên ở đây để mặc tình cho Tuấn cứ sai lại càng sai, tôi không muốn ngày mai phải nhìn Tuấn với một ánh mắt khác, tôi dụ dần Tuấn bằng cách cho Tuấn hôn nhẹ nhàng, từ từ cho Tuấn đưa cái lưỡi tham lam của mình vào miệng tôi, lúc này Tuấn không còn đề phòng nữa, Tuấn như nghĩ rằng tôi đã đồng ý, từ từ buông nhẹ cánh tay thô bạo của mình ra , giờ chỉ còn là cái ôm rất nhẹ, đâu lưỡi chạm đầu lưỡi, dục vọng cứ thế thôi thúc, người bắt đầu nóng lên, tôi đã sắp không kìm chế được mình, cái hơi men chết tiệc này nó làm tôi dần mất tự chủ , cho đến khi tay Tuấn đang có dấu hiệu buông tôi ra để chuẩn bị len lõi đến nơi khác, tôi mới hoàn toàn tỉnh táo, và đầy manh Tuấn ra khỏi mình, Tuấn quá bất ngờ và có ý định sẽ tiếp túc hành động nhưng chợt Tuấn dừng lại vì tôi đã khóc, tôi như một đứa con nít bị té quá đau nên nước mắt rơi giàn dụa , tôi biết cách này đã có hiệu quả, tôi đã bắt đầu thấy Tuấn hối hận chạy vội vào tolet làm gì đó, còn mình tôi ngồi lại căn gác gỗ với muôn vàn suy nghĩ vô chừng, không biết tại sao tôi lại có thể khóc, khóc ngon lành, tôi không biết vì cảm giác bị Tuấn xúc phạm, hay vì nhớ anh hay vì chuyện gì khác, Tuấn đã quay lại với khuôn mặt đầy nước, tôi không biết xáo trộn trong những giọt nước đó có nước mắt của Tuấn hòa quyện hay không ?tôi im lặng nghe tim mình thổn thức, nghe lòng mình đang hồi hộp chờ đợi ,Tuấn đã bước lại gần, đặt mình trên chiếc mệm gần nơi tôi đang ngồi , mắt nhìn xa xăm qua cánh cửa sổ và nói :
_ Sao Lý không rời khỏi đây khi Tuấn vào tolet, Lý tự tin đến mức nghĩ rằng Tuấn đã bỏ ý định ư, tôi quan sát Tuấn một lượt, thấy thằng em Tuấn dường như đã không còn manh động nữa, khoảng cách giữa tôi và Tuấn lúc này khoảng gần 1m, tôi tiến lại gần Tuấn , ngồi ngay đối diện với Tuấn, đưa làn môi mỏng manh của mình cong lên thách thức:
_ Lý không tự tin nhưng Lý biết những giọt nước mắt đó đã làm chùng đi ý đồ đen tối của Tuấn, hạ giọng dần xuống, tay cầm lấy bàn tay Tuấn khẽ lay và nói :
_ Tuấn nè, coi như chuyện hôm nay chưa hề xảy ra , Lý không muốn mất đi tình bạn của chúng ta, nó đã mất một lần, Lý không muốn mất đi lần nữa, Tuấn có hiểu không ? Lý muốn nó mãi mãi đep và thuần khiết , hãy hứa với Lý có được không ?
_ Tuấn cũng siết nhẹ bàn tay tôi , khẽ gật gật đầu mà nói :
_ Lý có biết Lý đẹp lắm không, con người Lý toát lên một vè đẹp khiến người ta thấy say lòng, nếu lần đầu tiên gặp Lý Tuấn thấy khó chịu bao nhiêu thì bây giờ với Tuấn Lý lại đáng yêu bây nhiêu . Ngay từ những ngày đầu đến trường người mà Tuấn thấy ghét nhất là Lý, Lý có vẻ kiêu sa, lạnh lùng , và không thèm ngó ngàng gì đến ai, Lý chảnh thấy ớn luôn, sau câu nói đó là một nụ cười thật hồn nhiên, và với tôi, thì không ngờ rằng mình lại thấy ghét như vậy.
_ Tôi không biết với những người lớn, cái đẹp là như thế nào, nhưng trong mắt những người bạn cùng trang lứa khi đó tôi không nghĩ mình quá tệ đến mức bị mất người yêu vì cái tội xấu. ( Hehe, là lúc trước thôi nhà chớ giờ thì không dám tự tin ).
_ Sau đó tôi và Tuấn từng người một bước xuống nhà dưới, mọi người vẫn còn đang say ngủ, tôi nhìn rõ Liên đang ôm Tâm với một sự mãn nguyện hiện rõ trên khuôn mặt, những người còn lại vẫn đang ngủ rất ngon lành, tôi đã bắt đầu lé lói một ý niệm, giữa Tâm và Liên sẽ còn rất nhiều ngã rẻ đánh dấu cho những chũi ngày miên man của một tình yêu khó đến .
_ Trở lại với cuộc sống của chính mình, tôi đã có tình bạn, đã có thể trở lại trường, nhưng tôi thấy bất an và có cảm giác như mọi thứ rất ư là hư ảo, chỉ có anh mới làm nên một sự vững chắc, tôi hạn chế gặp Tâm và cả Tuấn , vì sợ sẽ phát sinh những chuyện đáng tiếc có thể xảy ra.
Cuộc sống cứ thế trôi qua, tình yêu cứ ngày một làm con tim đau đáu, tôi cứ chọn biện pháp chốn chạy mà không dám đối diện với thực tại, cảm giác cô đơn chết người đó cứ dai dẳng bám riết vào mình không chịu buông tha, chuyện học hành cũng theo đó sa súc dần, mọi người thấy lo lắng cho tôi thì tôi lại càng thấy chán ngán bản thân mình hơn, tôi dần chui vào cái rọ của sự cô đơn, chốn tránh mọi thứ.
Chỉ còn 3 tháng nữa là kết thúc năm học, nhung tôi còn nợ quá nhiều môn, tôi bắt đầu thấy áp lực, cùng khi đó tôi nhận được tin nhắn, ( Anh ấy đã là của tôi, nhưng bạn hạnh phúc hơn tôi vì đi bên tôi anh ấy lúc nào cũng nghĩ đến bạn ) , trái tim co thắt liên hồi, đây chắc chắn không phải là nhầm số , tôi điều tra và biết được đó là số máy của người yêu anh, tình yêu này vốn đã được chôn vào tận sâu giờ đang trở mình thức dậy, lại nhớ đến anh, lại khao khát yêu anh, nó đã nằm yên nay lại được người ta đánh thức dậy, nó trở mình dậy và hoạt động trong vô thức, tôi bắt đầu lại làm cái việc vô bổ là nhắn tin cho anh ,anh trả lời , nhưng kèm theo câu nhắn nhủ, em đừng có nhắn tin ban ngày vì người yêu anh ở đây, người yêu anh ghen lắm, có gì em cứ nhắn buổi tối anh sẽ trả lời em he.
Tự mình đưa mình vào sự sỉ nhục như là người đang cướp đoạt hạnh phúc của người khác vậy, tôi bắt đầu sa sút trở lại, tôi tim đến Liên, người bạn mà tôi lúc nào cũng thích trò chuyện , Liên là người phụ nữ nhiều khát vọng và đam mê tình dục rất cao, Liên lúc nào cũng là người phụ nữ chiến thắng sau cùng trong mọi cuộc tình vì cô bạn này của tôi chỉ biết yêu một nửa và nửa còn lại là yêu bản thân ,khuyên tôi nhiều thứ, nhưng tất cả đều không thể làm vơi đi được sự sỉ nhục này, Liên dẫn tôi đi chơi cho thỏa mái ,tôi theo chân Liên đi khắp nơi từ bar cho đến vũ trường nhưng tôi không phải là người phụ nữ thuộc về nơi này, tôi dừng lại , và trở về lại là mình.
Tôi đến trường thưa dần, khả năng phấn đầu cũng kém dần, và đến một ngày tôi gặp một người bạn của anh, không biết vì lý do gì, tôi thường hay đến những quán café gần nhà anh trầm tư một mình, và cũng chính vì nguyên nhân đó tôi đã gặp bạn anh. Phép lịch sự tôi mời anh cùng ngồi và cũng sẵn ý đinh tôi hỏi thăm về anh. Tôi biết rằng chẳng ai dại gì lại để đi kể về bạn mình cho người yêu cũ của cô ta nghe trong khi không có lợi gì cho mình, là phụ nữ thì họa may chứ cánh đàn ông thì rất khó đối phó, tôi chặn đầu tất cả mọi chuyện và nắm bắt tất cả sơ hở của anh ta để từng bước một đưa anh vào câu chuyện của mình, cuối cùng cũng biết được một vài thông tin hữu ích, anh đã tìm kiếm rất nhiều phụ nữ trước khi chia tay với tôi, nhưng không ai quan tâm và yêu thương anh bằng tôi vì vậy cứ giậm chân tại chỗ, cho đến khi gia đình anh gây áp lực quá mạnh , anh tìm đại một cô gái dắt về , ba anh đồng ý thế là anh an tâm mà tìm hiểu không cần phải suy nghĩ nữa, và rời khỏi tôi một cách nhẹ nhàng, tôi ghép từng cái nhỏ nhặt bạn anh nói và ghép thành một câu trả lời nguyên vẹn như trên, tôi tê tái đến từng đường gân trên cơ thể .
Ngồi một lát cho phải phép lịch sự tôi xin phép ra về, trong đầu tôi giờ đây chẳng còn gì cả, chỉ còn lại một mớ rách nát, tất cả những gì đẹp đẽ giờ biến thành những điều tệ hại hơn bao giờ hết, tôi quyết định và thề rằng sẽ không yêu một ai nữa, trên tay tôi vẫn còn chiếc nhẫn anh tặng ngày nào, tôi không nỡ quăng nó đi mà đem về nhà, bỏ vào một chiếc hộp , tôi bắt đầu có cảm giác hận, hận cái tình yêu giả dối mà tôi đã tôn thờ bấy lâu nay, nếu có thể làm cho anh phải đau khổ , tôi nhất định sẽ làm dù cho phải trả bằng bất cứ giá nào, suy nghỉ của tôi lúc đó là vậy, tôi lại nhận được tin nhắn, ( Bạn nghĩ xem, mỗi khi ở bên tôi anh ấy lúc nào cũng nhắc đến bạn, tôi không chắc mình có thể yêu ây giống như bạn nhưng tôi sẽ cồ gắng chiến thắng bạn), đọc xong tin nhắn tôi chỉ muốn hét lên cho tất cả nổ tung vì giận dữ,hình như cô ta đang khiêu khích tôi thì phài, tôi ráng nín nhịn không trả lời cô ta nhưng nhắn tin cho anh ( giữ người yêu cho tốt, tôi không muốn có một ngày tôi dùng những lời lẽ không hay để đáp trả đâu đó, tôi cũng là phụ nữ, tôi biết làm thế nào đề một người phụ nữ phải đau đó, cái gì tôi không làm được chứ khiêu khích thì tôi rất giỏi, anh cũng biết điều đó mà ) ,anh gọi điện tới tấp nhưng tôi không nghe máy, anh bắt đầu nổi điên lên và nhắn tin trở lại, em nói gì anh không hiểu .
Tôi im lặng cho qua không thèm quan tâm nữa, và ngay thời gian đó tôi quen đươc một người , anh ta rất giống anh, giống đến kỳ lạ nhưng có điều anh ta bản lĩnh hơn anh rất nhiều, cách ăn nói cũng cứng cáp hơn ,dần dần tôi cảm thấy cảm mến anh ta , thây lòng bắt đầu có hơi ấm trở lại,và rồi cũng đến cái ngày chúng tôi chính thức hẹn hò, lần đầu tiên hẹn hò cùng anh theo đúng nghĩa, thật lòng mà nói tôi không hề có cảm giác yêu chỉ là cảm mến đôi chút nhưng quyết định cho mình và cho cả anh ta một cơ hội , cho đến khi quen nhau được vài tháng , vô tình đến nhà Liên và bắt gặp Liên đang xem phim sex, đâu óc lại trở lại những hình ảnh dâm dục khó tả, tôi bắt đầu có cảm giác lên cơn nghiện sex ,cái con quỷ dâm dục như Tigon nói đã và đang từ từ đứng dậy trong tìm thức , người bắt đầu chảy nước ào ạt theo sự tiếp nhận của hai con mắt, công thêm những mẩu chuyện do Liên kể về những cuộc mây mưa của mình ,cùng một lúc tôi tiếp nhận quá nhiều cái làm cứ nghẹn dần cái cơn khát dục vọng, tôi tự nghĩ mình có phải là loại phụ nữ dâm đãng không?, sao mình lại thế này, nó có gì đáng để mình phải thèm khát đến vậy chứ, dằn lòng không xem nữa và trở về nhà, một giấc ngủ trưa không trọn vẹn vì bức rức như thiếu cái gì đó.
Tối đó tôi và anh ta gặp nhau, anh mời tôi cùng đi sinh nhật một người bạn, tôi mặc chiếc váy ngắn màu vàng, chọn chiếc lót cực chuẩn và chính nó đã đưa bộ ngực tôi lồ lộ đi dôi với chiếc váy , nhìn một lần cuối cùng trước khi ra khỏi phòng, tạm chấp nhận bản thân với một nụ cười sau khi bước ra khỏi phòng .
Anh ta đang nhìn tôi từ đăng xa xa, ánh mắt đó không rời khỏi tôi một chút nào, nhất là cái nhìn chăm chú vào cặp vú, dường như là tôi đang chuẩn bị để bắt đầu làm nô lệ cho tình dục, đúng đúng là nô lệ của tình dục, nô lệ của chính dục vọng của tôi chứ không ai khác , cuộc vui cuối cùng cũng tàn sau hơn 10h, anh đã ngà ngà say , ánh mắt anh nói cho tôi biết tôi chẳng cần phải làm gì cả mà chỉ việc chờ anh lên tiếng trước , anh cho xe bon bon trên đường rất chậm, chậm đến mức không thể chậm hơn và cuối cùng dừng lại ở một con đường thoáng vắng .
Tôi cảm nhận được điều tôi cần đã đến, anh quay người lại sau khi bước xuống xe và nói :
_ Hôm nay mình đừng về nhà có được không ?,
_ Tôi không trả lời, anh tiếp tục, em rất quyến rủ, quyến rủ hơn tất cả những lần anh đã gặp em.
_ Anh muốn đến với em chỉ vì em quyến rủ thôi sao
_ Không chỉ vì như vậy mà còn vì anh thấy dường như mình yêu em
_ Tôi chẳng cần biết đó là lời nói dối hay là lời nói thật , vì tôi không còn cảm giác tin tưởng những người đàn ông nữa.
_ Vẫn tôi là người chọn nơi dừng lại, tôi cũng không quên nói ngắn gọn một chút về cuộc đơi của mình, tạm đủ để anh biết tôi không phải là một cô gái con trinh trắng, anh chẳng có gì ngạc nhiên, hay là vì không có thời gian để suy nghĩ thêm gì nữa .
Vào đến nơi, tôi cũng thoáng chút e ngại, dợm bước đến chiếc bàn trang điểm, đặt từ từ những món đồ trang sức trên người xuống, nhìn vào tấm kính trước mắt tôi bắt gặp ánh mắt anh đang nhìn mình , để lãng tránh đi điều đó tôi tháo vội chúng và bước vào tolet.
Tắm đã trở thành hình thức quen thuộc trước khi bắt đầu bước vào dục vọng của tôi, tắm xong thay vì trút bỏ y phục và dùng chiếc khăn bước ra ngoài nhưng tôi không làm vậy, tôi vẫn mặc lại nó và từ từ bước ta với nụ cười nhẹ nhàng, tôi thấy anh thoáng chút thất vọng, tiến lại gần anh tôi giục , đến anh rồi đó, anh cần tỉnh táo chứ nhỉ., anh gật nhẹ đầu và bước vào trong.
Trong thời gian chờ đợi , tôi bắt đầu suy nghĩ , không biết mình làm thế này liệu có để lại những hối hận vào ngày mai không ?, bây giờ mình rút lui vẫn còn kịp , đó là lý trí, lý trú lúc nào cũng nhắc nhở người ta như thế nhưng dục vọng lúc nào cũng chiến thắng trong những hoàn cảnh nó có nhiều lợi thế hơn.
Anh đã bước ra, anh chỉ quấn tạm chiếc khăn trên cơ thể, anh to con hơn Hiếu ( Tên người yêu trước của tôi ) .
Tôi đang nằm ,hai chân dũi thẳng, ha tay đặt trên bụng, anh tiến lại gần và ngồi ngay bên cạnh tôi, mắt nhìn tôi bắt đầu nói :
_ Em có hối hận vì ngày hôm nay không?
_ Nếu em nói hối hận thì anh sẽ cùng em rời khỏi nơi đây ngay bây giờ không ?
_ Em đủ thông minh để biết câu trả lời rồi còn gì .
_ Vậy thì đừng hỏi em có hối hận không?, nếu có hay không thì cũng không thay đổi được cục diện này nữa, vậy hãy cứ bắt đầu những gì cả anh và em đều muốn đi, đừng tìm hiểu xem phía sau cuộc vui này là gì.
_ Anh gật gật đầu và nằm ngay bên cạnh tôi.
Chưa vội vàng anh lại bắt đầu hỏi :
_ Anh không nghĩ rằng mính lại có thể dễ dàng có được em đến vậy, còn nguyên nhân nào sâu xa hơn để giải thích cho việc này nữa không ?
Tôi im lặng không nói gì , chỉ lẳng lặng nằm im bất động, anh đã chạm đến nỗi đau của tôi , tôi ước gì lúc này đây người nằm bên cạnh mình là Hiếu chứ không phải anh, nếu là Hiếu thì tôi đã có thể ôm Hiếu trong vòng tay với tất cả những nỗi niềm hạnh phúc, còn anh , cảm giác xa lạ khiến tôi không thể chạm vào anh được.
Anh không hỏi và cũng không nói thêm gì nữa, anh đã bắt đầu hành động, anh đã hôn, hôn lên đôi môi từ lâu khô hạn của tôi, tôi cũng đáp trả lại anh thật cuồng nhiệt như chính sự gấp gáp của anh, dục vọng thật sự đã trỗi dậy, nó đang dần lấn át hết tất cả mọi thứ xung quanh, ,tay anh đang cởi những mảnh vải trên cơ thể tôi, từng thứ, từng thứ một đươc rủ bỏ cho đến khi tôi thấy cơ thể mình không còn gì nữa, sự trống trãi đến kỳ lạ, nếu là trước mắt Hiếu tôi sẽ có cảm giác an tâm giao tất cả trong tay Hiếu và nhắm đôi mắt mình lại để chờ đợi , còn với anh , tôi không có cảm giác an toàn đó, mắt cứ mở chừng chừng như theo dõi mọi thứ.
Anh ngắm một lượt xung quanh, kéo tôi ngồi dậy đặt tôi ngồi vào lòng anh, tôi đã thấy thằng em anh thẳng đứng, nó thật lực lưỡng, có lẽ là lớn hơn của Hiếu , ngồi phía sau tôi, anh dùng tay nắn bóp cặp vú , và rồi từ từ đưa nó xuống , anh đã chạm, chạm vào nó, tuy cảm giác chưa thật sự khiến tôi thấy sung sướng nhưng cũng tạm đủ để nước đang bắt đầu chảy, một tay anh nắn vú, một tay anh bắt lần mò vào con chim bé bỏng đang đợi chờ của tôi, anh dùng hai ngon tay quẫy đạp trong nó, tôi bắt đầu thấy đau , tôi chưa cảm nhận được cái sung sướng như từng được bàn tay Hiếu chạm vào mà chỉ có mỗi một cảm giác là đau, cố gắng tự tạo cảm giác cho mình bằng cách suy nghĩ đến sự mơn trớn của Hiếu nhưng cũng chỉ cải thiện được đôi chút kết quả , được một lát anh, anh đầy tôi nằm xuống, tôi an tâm chiêu thức mới có lẽ sẽ tốt hơn , lai là hôn, anh hôn nhẹ nhàng từ làn môi xuống cổ và xuống cặp vú như khúc dạo đầu mà bắt cứ ai cũng phải làm, tay anh lại mò mẫm vào nó, lần này có phần nhẹ nhàng hơn lúc nãy cùng sự kết hợp của liếm vú tôi đã bắt đầu có cảm giác, tôi phát ra âm thanh nhẹ nhẹ để kích thích anh và đưa anh vào quỹ đạo của tình dục, mông tôi bắt đầu lên xuống thật nhịp nhàng, chân duỗi thẳng mỗi lúc anh vô tình chạm vào hột le, cứ thế anh quét lên xuống liên hồi mỗi lúc một nhanh hơn, nhưng cảm giác cũng chỉ dừng lại ở đó, chỉ càng lúc càng thụt lùi đi chứ không gia tăng ,lúc này trong đầu tôi hiện rõ cảm giác tội lỗi, không hiểu sao tôi lại nghĩ đến Tâm và đến Tuấn, cảm giác tội lỗi đang dần dần chen lấn nhau bước vào cuộc vui này, làm nó mất đi phần nào hứng thú, và rồi cái còn lại lúc này chỉ có đau, tôi có cảm giác nước không còn chảy nữa, vùng âm đạo trở nên khô rát, tôi chưa biết vì lý do gì đã để hiện trạng này xảy ra, sự thèm khát dục vọng, sự chuẩn bị để đến được với dục vọng mà giờ lại trở nên như thế này. Tay anh vẫn cứ mò mẫm bằng những chiêu thức không có gì là khơi gợi, với tôi anh đã thất bại, tôi không muốn nằm mãi đó với cái cảm giác này nữa, tôi không muốn chờ đợi một cảm giác mới lạ nào xuất hiện nữa mà trong phút chốc này mà chỉ muốn kết thúc nó thật mau , với những suy nghĩ đó, tôi vùng dậy như một kẻ đang chịu sự khống chế muốn thoát ra khỏi vòng vây. Tôi nhanh chóng đẩy anh nằm xuống giường và hành động, tôi không hôn anh từ từ như vẫn thường làm với Hiếu , mà dang hai chân anh ra để đưa đầu lưỡi mình chạm vào đầu dương vật anh, nước của anh đã ra khá nhiều, tôi có cảm giác ớn ớn khi làm cái việc này với anh , nhưng tôi không thể chọn lựa nữa, nhắm mắt lại và bắt đầu nút, hay tay nắn bóp hai hòn của anh , hai động tác này làm cùng một lúc dường như đã đưa anh vào khoái lạc của tình dục, chân anh cứ dang rộng ra mỗi lúc môt quá cỡ, kèm theo những tiếng rên khe khẽ và lớn dần.
Anh đã rơi vào khoái lạc, tôi cũng bắt đầu thấy hưng phấn trở lại, tôi đưa lưỡi mình lướt nhẹ nhàng từ hai cái hòn lên trên, và lướt nhè nhẹ xung quanh nó, sau cùng là ngậm nó và nút thật mạnh liên hồi lên xuống cho tới khi sự kích thích lên đến tột đỉnh, lúc này anh đã ngồi bật dậy , tôi hiểu rằng nếu tiếp tục nữa thì anh sẽ xuất tinh mất, nếu là lúc này thì có lẽ tôi sẽ làm cho anh xuất tinh ngay nhưng hưng phấn trong tôi đã trở lại , tôi cũng muốn hưởng thụ cảm giác sung sướng.
Và rồi tôi thấy anh đang loay hoay dường như là đang đeo bao, tức là anh không dám hôn con chim bé nhỏ của tôi, hay là anh không thể chờ đợi thêm nữa,tôi nhắm đôi mắt mình lại mình lại và mặc kệ , đồng thời tạm thỏa mãn với mình rằng cảm giác cho cái dương vật kia vào cơ thể cũng đủ làm mình thấy sung sướng rồi, anh đã thực hiện xong nghĩa vụ bảo vệ.
Anh dùng cách mới lạ hơn, anh cầm một chân tôi giơ lên thật cao, trong tư thế nằm một bên, anh từ từ đưa thằng em quá khổ của mình vào, công n hận là nó lớn thiệt, lớn hơn cũa Hiếu , mới chỉ đưa vào được một lát mà tôi đã thấy đau rát không thể tả, giống như làn đầu tiên quan hệ vậy.
Và rồi một tiếng á thật lớn vang lên cũng là lúc anh đã hoàn toàn nằm gọn bên trong vùng âm đạo nhỏ bé, vào thẳng được bên trong cảm giác đau không còn nữa mà thấy ấm ấm. Tiếp theo anh bắt đầu nhấp.
Một cái… hai cái... cứ từ từ nhẹ nhàng, nước tôi bắt đầu ào ạt tuôn ra , cảm giá sung sướng đang lan tỏa khắp cơ thể, đầu óc mụ mậm dần, miệng phát ra âm than theo nhịp, âm đạo bắt đầu co thắt, và co thắt càng lúc càng dữ dội và rồi cảm giác khoái lạc càng lúc
càng gia tăng hơn vì anh nhấp nhanh hơn và mạnh hơn,tôi có cảm giác như vùng âm đạo bị chà sát liên hồi, đau buốt vô hạn nhưng cũng không kém phần sung sướng .
Chợt anh dừng lại, hơi hối tiếc vì phải gián đoạn khoái cảm trực trào, và rồi giống như một sự sắp đặt , tôi vô tình đã chạm phải chiếc bao cao su anh vừa rút ra, tôi thấy nó dường như là tua tủa cái gì đó màu đen đen, bất giác tôi muốn xem rõ cái gì đang tồn tại thế này .
_ Anh như chưa biết tôi đang chăm chú đến cái vật bao bọc thằng em anh , anh lùi dần xuống giường định bắt đầu chuẩn bị tư thế, tôi chợt lên tiếng ngăn anh lại và định hướng cho anh quay lại phía mình. Anh đang ngồi ngay bên cạnh tôi như chờ đợi , tôi đã nhìn rõ, nó là chiếc bao được kết thêm những sợi gai màu đen bằng cao su mềm mại, tôi như nghẹn đắng trong cổ họng vì cái vật mình vừa nhìn thấy, nhưng cũng gắng bình tĩnh và tỏ thái độ như không có gì, tôi có thói quen tôn trọng Hiếu không bao giờ để Hiếu phải cụt hứng giữa chừng và thói quen này đang được thể hiện với anh .
_ Anh như không hề quan tâm đến tôi đang làm gì, không hề đặt câu hỏi vì những gì đang xảy ra, thoáng chút thất vọng đến trong tìm thức nhưng cũng đăỵ mình vào hoàn cảnh tự xoa dịu mình, anh kéo tôi dần ra phía giường, đặt chiếc gối dưới mông tôi với tự thế nằm này không dễ chịu chút nào đối với tôi hiện tại, nhưng vẫn còn có thể tạm chấp nhận được để hợp tác với anh cho kết thúc chuyện này nhanh chóng ,tôi vẫn đang miên man suy nghĩ và làm theo tất cả những gì anh chỉ đạo và lúc này đay tôi đã thấy đau đồng nghĩa anh đã cho hẳn được toàn bộ dương vật vào bên trong âm đạo, âm thanh từ tôi đã xuất hiện nhưng giờ đây không còn là những tiếng á thể hiện sự sung sướng nữa mà là phẫn nộ, vì anh càng lúc càng trở nên thô bạo hơn, dường như đang dùng hết sức mình để hưởng thụ cảm giấc của bản thân mình mà không hề nghĩ đến tôi cộng thêm chiếc bao cao su mang dáng dấp đáng ghét kia nữa, cũng là lúc này thoáng lấp ló đâu đó Hiếu lại xuất hiện trong tìm thức với những ý nghĩ chưa bao giờ Hiếu đối xử với tôi thô bạo đến vậy, cảm giác như bị trà đạp ngay trên giường làm tôi mất hết hứng thú dồng nghĩa với việc nước đã ngưng hoạt động, vùng đó giờ trở lại rát, nhìn sắc thái của anh đang rất thỏa mãn, tôi hiểu một điều nếu ngay lúc này mà bắt anh ta dừng lại thì thật đúng là tàn nhẫn , tôi phải cố gắng đóng hết vai diễn của mình rồi sẽ tính sau, nghĩ là làm, tôi muốn làm cho anh tăng thêm sự kích thích, tôi dùng những âm thanh lớn hơn kèm theo một vài thủ thuật nho nhỏ kết họp cùng khuôn mặt mình, đẩy anh ta lên tầng số cao và tôi không phải chờ đợi quá lâu, anh ta đã xuất tinh, tôi nghe có luôn khí đang chạy ồ ạt từ đầu dường vật chuyển xuống, không cần phải chờ đợi thêm nữa tôi nhanh chóng rút hẳn mình về và bước thật nhanh vào tolet.
_ Đau rát cực độ khi xả nước để tẩy rửa những thứ đó, kèm theo có chút gì đó phẫn nộ khiến đầu óc tức tối khôn nguôi. Anh đang bước vào cùng lúc tôi bước ra, không nhìn đến anh tôi lầm lũi quấn chiếc khăn thật chặt và thả mình xuống chiếc nệm thật êm ái, phủ chiếc mền nhẹ khỏe lấp đi phần bụng, tôi lấy chiếc gối của mình đặt ngay giữa giường như để tránh sự lấn chiếm của đối phương .
_ Anh đã ra, có vẻ gì đó ngơ ngơ như không hiểu, có lẽ giờ anh mới ngờ ngợ suy nghĩ đến những gì đã diễn ra, cũng đặt mình nằm xuống và dùng cánh tay của mình kéo giật tôi về phía anh, cảm giác của tôi giờ đây làm sao có thể để anh ta ôm được nữa cơ chứ, đúc kết tất cả những gì đã xảy cách đây hơn 1h đồng hồ đã khiến tôi thấy chán ngán anh vô hạn. Tôi không chống cự với một con người hơn mình hoàn toàn về thể xác đó mà cứ nhẹ nhàng bằng lời nói để thể hiện cái điều mình muốn:
_ Em không quen để người khác ôm mình khi ngủ, anh có thể tôn trọng điều này được rồi đó.Anh buông tôi ra và từ từ bằng những câu hỏi :
_ Em sao vậy, dường như em có điều gì đó không hài lòng về anh phải không?
_ Anh có thể tự mình xem xét và nhận ra vấn đề thay vì cái gì cũng hỏi chứ
_ Anh không phải là người đàn ông nhạy bén với phụ nữ và nhất là với em, em là loại phụ nữ khó đối phó nhất mà anh từng gặp, vậy thì em kêu anh phải xem xét như thế nào đây?
_ Được thôi, nếu anh đã cho rằng bản thân mình thiếu phản xạ như vậy và tôi là người phụ nữ rắc rối thì không cần phải nói nữa, ngủ thôi, ngày mai nói tiếp .
_ Nói xong tôi nhắm mắt cho tất cả chìm vào bóng tối và lặng lẽ quay sang một bên để cảm nhận sự trống trải của trái tim mình đang lan tỏa.
_ Anh cũng vậy, nhưng chỉ được một lát, anh như không thể chịu đựng được không khí này, kéo mạnh tôi quay sang anh và nói trong tưc giận :
_ Em làm sao vậy, thật ra em muốn gì, anh không thể ngủ như thế này cho đến ngày mai, em đang xúc phạm đến một người đan ong trong anh rồi đó.
_ Tôi xúc phạm anh khi nào, tôi chỉ hỏi anh hai vấn đề thôi
_ Thứ nhất anh coi tôi là gì , tôi không thích người ta sd những thứ đó trên người của tôi, tôi không biết cái loại bao đó mang ý nghĩ như thế nào đối với những người đàn ông các anh, nó làm gia tăng cảm giác hay gì gì đó thì mặc kệ nhưng nó không được sd với tôi. Bản thân tôi đang có cảm giác bị anh biến thành nô lệ tình dục cho chính cảm giác của anh rồi đó, tôi chỉ có thể làm nô lệ tình dục của chính tôi thôi anh hiểu chứ.
_ Thứ hai anh có tôn trọng tôi không, anh có coi tôi là một người bạn tình của anh không, anh có quan tâm đến cảm giác của tôi không ?
_ Anh làm tôi quá thất vọng, tôi khát khao tình dục nhưng không vì vậy mà tôi để cho người khác có quyền trà đạp lên mình, Nói xong những điều tức tối trong lòng, tôi có cảm giác nhẹ hẳn đi không còn thấy tức giận nữa, còn anh lúc này, tôi thấy anh đang dần dân thay đổi sắc diện, và lặng lẽ hồi lâu không trả lời, anh tìm chai nước đưa cho tôi và nói:
_ Hãy nghe anh giải thích được không?
_ Giờ đây tôi nghĩ mình cần cho anh nói lên suy nghĩ của mình.
_ Anh không nghĩ em lại phẫn nộ đến như vậy trước những điều này, em có cái nhìn quá khắt khe với mọi thứ, anh xin lỗi vì đã quá sơ suất trong mọi chuyện.
_ Câu xin lỗi này đã đủ dừng lại mọi chuyện rồi, em chỉ nói để anh hiểu và cần suy nghĩ lại về cách làm của mình thôi, không phải em là người phụ nữ khắt khe mà ai cũng giống như em nhưng có điều dục vọng của họ đi đến đâu để có thể chịu đựng dến mức nào, và điều quan trọng hơn hết họ có dám nói ra những điều họ muốn nói không?
Dừng lại tại đó với sự hài lòng của cả hai, tôi và anh mỗi người quay về một hướng để theo đuổi suy nghĩ riêng của mình và rồi cũng chìm dần vào giấc ngủ .
_ Sáng hôm sau anh đưa tôi về nhà, suốt dọc đường đi anh không nói lời nào và tôi cũng theo đó im lặng .
Đến nơi , chào tạm biệt anh và chúc anh làm việc ngày mới vui vẻ tôi tiến bước thật nhanh vào căn phòng ấm áp cả mình, len lõi bước lên những phòng trên cùng mọi người tán gâu cho vơi đi cảm giác lạnh lẻo trong lòng .
Tôi và anh trở lại bình thường như không có chuyện gì xảy ra, định rằng sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa, nhưng cam giác cô đơn thật sự rất đáng sợ, cái tôi cần giờ đây là một hơi ấm để dựa dẫm và cũng chính vì những nguyên nhân này tôi không buông tay với anh .
Cho đến một ngày, anh mời tôi đến dự buổi tiệc nho nhỏ tại nhà anh , tôi do dự mãi rồi cuối cùng cũng đồng ý , thay vì rút kinh nghiệm lần trước khi đến gặp ba mẹ Hiếu,tôi ngơ ngác như chú nai vàng thì lần này tôi nên trang trọng hơn trong cách ăn mặc nhưng tôi đã không làm vậy , tôi chọn bộ trang phục hết sức đơn giản , không điểm chút phấn, không một món trang sức trên người .Đúng 7h điện thoại reo , anh đã đến , tôi bước nhanh chân để anh có thể thấy được tôi hiện tại một cách nhanh chóng hơn .
Tôi đang đứng ngay trước mặt anh nhưng dường như anh không tin đó là tôi thì phải, anh nhìn lạ lẫm và lên tiếng :
_ Hôm nay anh thấy em lạ vậy , hiểu ý anh nhưng tôi vẫn cứ vu vơ như không hiểu
_ Em lạ là lạ thế nào, em vẫn bình thường thôi mà.
_ Đây không phải là cách ăn mặc của em từ khi anh quen em đến nay
_ Vậy em thế này có vấn đề gì không ?, giống cô em hai lúa mới lên tình thế này chắc là không đến nỗi quá tệ chứ .
_ Không giống cô em hai lúa nhưng anh nghĩ em nên thay trang phục khác vì hôm nay anh muốn giới thiệu em với ba mẹ.
_ Tôi nhìn anh , có cái vẻ gì đó thích thú lạ thường: Em muốn như thế này đến gặp hai bác, anh phải tôn trọng sự quyết định của em . Trong thâm tâm tôi, tôi muốn vẫn là tôi như khi đến với gia định Hiếu để xem thử dân thành phố này chọn con dâu dựa vào cái gì trên con người cô ấy, vả lại, tôi thoáng nghĩ, nếu như họ cũng không chấp nhận tôi như ba mẹ Hiếu thì cũng hay, cũng là một sự thử thách đối với anh ta . Tình yêu thu được trên sự bản lĩnh của người đàn ông đó mới là điều Lý cần . Nghĩ vậy tôi quay sang anh và nói :
_ Một là mình đi, hai là em vào nhà, không có có đường thứ 3 nữa để lựa chọn. Tuy quen tôi không phải là khoảng thời gian quá lâu nhưng dường như anh cũng hiểu được chút ít sự bướng bỉnh của tôi , anh gật đầu trong cảm giác khó chịu hiện rõ trên khuôn mặt, nói một chút về anh,( anh là người đàn ông thích phụ nữ ăn mặc hợp thời trang và bắt mắt nên mới có cớ sự thế này xảy ra .)
_ Xe dừng lại trước cửa nhà, lần đầu tiên tôi bước chân vào nhà anh, căn nhà khá là thông thoáng, nằm ngay trong nội thành, nhưng lùi vào con hẻm nên không gian có vẻ rộng rãi hơn so với những căn phố mặt tiền , trước nhà anh có rất nhiều lan, loại hoa mà tôi yêu thích nhất vì sự khó chịu nhưng rất dẻo dai, khó chịu là vì nó rất khó ra hoa ,dẻo dai là vì khi nó đã ra hoa thì trụ lại rất lâu mới tàn, mà sức hấp dẫn của nó thì đúng là không chê vào đâu được .
_ Tôi bước chân dần vào bên trong, nhà anh không có quá nhiều người như tôi được biết thì anh có một người em trai cũng trạc cỡ tuổi tôi và một người anh trai đã có gia đình với hai cháu một trai và một gái, tất cả đang nằm trong tầm quan sát của tôi, có thêm một vài người lạ nữa là bạn của ba mẹ anh và bạn của anh . Tôi cúi đầu chào hai bác thật lễ phép và không quên gật nhẹ đầu chào anh chị của anh .
_ Nhập tiệc, tôi ngồi cạnh bên anh và bên kia là mẹ anh , kết thúc, tôi phụ mọi người dọn dẹp nhưng chị dâu anh ngăn lại và chỉ tôi về phía ba anh mẹ anh nói :
_ Ba mẹ chị có chuyện muốn nói với em, em sang đó đi còn lại cứ để chị, một nụ cười thật nhẹ nhàng tôi trao cho chị cùng cái gật đầu khe khẽ . Tôi không có cảm giác hồi hộp, cũng không có cảm giác sợ hãi, tôi cảm thấy mình điềm tĩnh đến kỳ lạ, có lẽ vì không khí gia đình anh thật ấm áp khiến tôi thấy than thuộc chứ không như gia định Hiếu, sự ngộp ngạt khó chịu ngay khi đặt chân vào.
__Ba mẹ anh chỉ tôi ngồi chiếc ghế đối diện và hỏi một vài thông tin về tôi cũng như gia đình tôi, được một lát mẹ anh đừng dậy và lúc này chỉ còn mỗi tôi và ba anh ngồi lại đối diện với nhau, ánh mắt bác nhìn tôi thật trùi mến, công việc của bác thuộc linh vực BĐS, và ngành tôi đang theo học cũng thuộc nghành kinh tế vì vậy để đối đáp với bác trong những tình huống bác đưa ra cũng không mấy là khó khăn, cũng là cuộc trò chuyện đó tôi đã được bác truyền đạt một vài kỹ sảo trong làm ăn, tôi cũng là loại phụ nữ có nhiều tham vọng trong cuộc sống vì vậy những điều đó với tôi mà nói không thừa chút nào mà còn rất hữu ích, kết thúc câu chuyện lúc 9h30 cùng một câu nói dí dỏm, bác có nói quá nhiều mong con thông cảm, vì bác rất thích con, ngay từ lúc con bước vào nhà, ánh mắt con nói cho bác biết con là một con bé rất bản lỉnh. Tiễn tôi ra cửa cùng với nụ cười ấm áp, bác đã cho tôi biết cuộc sống này vốn còn tồn tại những bậc cha mẹ thật sự đáng để người nể trọng, và tất cả đều phải phụ thuộc vào lối sống của mỗi gia đình, bác đã không chê một con bé quê mùa như tôi. Ngồi sau lưng anh cảm giác lân lân khiến tôi cứ mỉm cười mãi và giễu cợt anh :
_ Em đã thành công rồi nhé.
_ Anh biết em giỏi rồi , bình thường ba anh rất ít khi nói chuyện với ai lâu nhứ thế , sao ba anh lại chịu ngồi tiếp một con bé bướng bỉnh như em hơn 30 phút thế nhỉ .
_ Câu nói này như tăng thêm cho tôi chất xúc tác của sự mãn nguyên , anh đang nắm lấy bàn tay tôi, và rồi một bàn tay nữa đặt lên như ý muốn tôi ôm anh, ngồi phía sau anh, tôi đang dần thấy hơi ấm nhưng tuyệt cảm giác về những dục vọng không còn nữa, tất cả như tan biến vào hư không từ khi nào xa thẩm vậy, xe đang bon bon trên đường, anh bỗng dừng lại, tôi hiểu rằng anh chuẩn bị có ý đổ đen tối đây, con đường vắng tênh với những cặp tình nhân đang ôm nhau với đủ thứ trò trên đời, nhìn lẫn quất xung quanh và dừng lại ở một cặp tình nhân, hết sức lộ liễu như giữa chốn không người tôi thấy anh đang dần len lõi bàn tay mình vào bên trong chiếc váy của cô nàng đang ngồi với tư thế dang chân trên xe, đang định thần sẽ xem cục diện của họ đi đến đâu chợt anh bị anh đặt lên đôi môi nụ hôn ngọt ngào, đúng là nó ngọt ngào, ngọt nhất so với những nụ hôn từng hôn anh bấy lâu nay, có vẻ như sự ấm áp ban nãy truyền tải dần đến tận bây giờ và làm nên sự ngọt ngào này,
Sự ngọt ngào đầy tôi dần bước vào cái gọi lá mỹ mãn, hình ảnh một người đàn ông có thái độ coi thường tôi ngay trên giường đã biến mất từ lúc nào, tôi coi anh như một con người hoàn toàn mới lạ , tay anh đang hành động ,nhưng điều tôi muốn lúc này không phải là những thứ dục vọng, tôi đẩy anh ra và ngăn anh lại không để anh chạm vào mình :
_ Anh sao vậy, anh có biết đây là đâu không ?
_ Em không thấy ở đây ai cũng vậy hết sao, có gì đâu chứ.
_ Anh nhìn thấy họ như vậy anh có cảm giác gì nói em nghe thử xem
_ Anh thấy bình thường không có gì để nói cả
_ Nhưng với em thì không bình thường, cái gì cũng phải có nơi có chỗ và có mục đích, không thể cứ thích làm gì thì làm tùy theo cảm hứng mà không thèm quan tâm đến nơi mình đang tồn tại.
_ Cãi nhau với nhau mỗi lúc mỗi kịch liệt hơn, sự ngọt ngào vẫn còn đây mà giờ lại biến thành thế này, đúng là khó chịu thật, tôi vẫn đang ngồi trên xe và anh thì đứng mặt đối mặt với tôi, tôi có cảm giác cái gì đó đang trỗi dậy, nhìn anh tôi thấy anh đang quan sát mọi người mà nhất là cái cặp khi nãy tôi đã thấy, họ đã đi xa hơn, anh chàng đó dường như chui hẳn vào bên trong chiếc váy của cô ta, còn cô ta thế nào thì tôi không biết, khung cảnh nơi đây chỉ có vài ánh đèn nho nhỏ leo lét nên để thấy là chuyện rất khó khăn, tôi không thèm nhìn đến họ nữa mà cũng đồng thời ngăn chặn anh lại bằng cách bước xuống xe và yêu cầu anh phải về ngay bây giờ, hôm nay tâm trạng tôi rất tốt, tôi không muốn nảy sinh những dục vọng phá tan đi chúng. Còn anh , bị cắt ngang đoạn phim hay làm anh cụt hứng công thêm tình hình nãy giờ tôi có cảm giác anh đang khó chịu rất nhiều .
_ Về đến nơi anh có ý định muốn ở lại qua đêm cùng tôi trong căn phòng này, chưa phải là rõ ràng nhưng ý định đã có vì vậy tôi cố lãng đi và chào anh trước thay vì do dự đứng lại thêm nữa, tôi quay lưng bước vào trong gấp gáp để tránh phải bị anh kêu ngược trở lại, lại là Hiếu xuất hiện trong tìm thức, lại một sự so sánh nữa tồn tại, anh không giống Hiếu, Hiếu luôn biết tôi muốn gì và luôn dừng lại đúng lúc không cần đến tôi phải tìm biện pháp giúp Hiếu hiểu, rồi cũng chợt nhận ra được cái này mất cái kia cơ mà ,ý nghĩ đó đã xua tan đi tất cả.
_ Sáng hôm sau tôi thấy tinh thần mình tốt hơn rất nhiều, cảm giác nhớ Hiếu giờ chỉ còn thoang thoáng, tôi bắt đầu suy nghĩ đến anh nhiều hơn , dẫu biết rằng đây không phải là tình yêu mà chỉ là cái thứ tình cảm cần có, chỉ là như vậy, hiện trạng này tồn tại ngay thời điểm này.
_ Lúc này đây tình dục đã thật sự ngủ yên ở một nơi sâu thẳm nào đó, cảm giác thèm khát nhục dục không còn tồn tại nữa, tôi vốn nghĩ mọi việc thế này coi như đã ổn, nhưng thực tế không là như vậy.
_ Tôi gặp anh mỗi tuần 2 lần, thường thì phải cố gắng lấn áp thật nhiều mới có thể thuyết phục anh không nghĩ đến tình dục, lần nào anh cũng nhắc đến nó và có ý định quan hệ, dần dà tôi cũng thấy nản, nản vì sự khát dục nơi anh quá cao mà bản thân thì giờ đây không muốn, đó là phía tôi, còn với anh có lẽ anh cũng nản, nản vì tôi không thể đáp ứng nhu cầu của anh .
_ Đến một buổi chiều, anh bảo tôi chuẩn bị và sẽ qua đón tôi , tôi cũng vẫn chỉ nghĩ rằng như thường lệ nhưng hôm nay anh đưa tôi về nhà anh, tôi không thấy bất ngờ hoặc có bất kỳ suy nghĩ nào cả cho đến khi bước dần vào bên trong, không thấy hai bác, không em trai anh, căn n hà vắng lặng và chắc chắn rằng giờ đây chỉ có tôi và anh tồn tại nơi này .Thật sự mà nói tôi của hiện tại như con người khác hẳn, nếu là lúc trước , trong không gian thế này sự thèm khát chắc chắn không thể tránh khỏi, nhưng Lý của ngay giờ phút này chỉ muốn đến với tình dục theo phương án khi Lý đã thật sự đặt tình càm cho anh và là thứ tình yêu chọn vẹn kìa.
_ Tôi chọn chiếc bàn ngay phòng khách và định vị nơi đó , anh loay hoay làm gì bên trong không biết , một lát sau anh mới trở ra và trên tay anh lúc này là ly nước cam mới vừa được anh pha chế , anh đặt nó ngay trước mặt tôi sau đó bước ra đóng cửa nhà lại, thoáng thấy chắc chắn sẽ phải khó xử trong lúc này đây, nhưng đã lỡ bước vào không thể bước ra được nữa, chỉ có mỗi cách là đến đâu tính đến đó vậy .
_ Anh ngồi ngay bên cạnh tôi và vu vơ một vài câu chuyện , được một lát anh để nghị tôi cùng anh vào phòng anh với lý do gì đó tôi không nhớ rõ nữa.
_ Tôi biết rằng giờ đây chỉ có một lý lẽ hết sức thuyết phục mới có thể khiến anh dừng lại cái trò mà anh đang cố tình sắp đặt này, bước theo anh đến phòng, đây là lần đầu tiên tôi vào phòng anh, đúng là phòng của phái mạnh dù có cố gắng đến mấy cũng không có được sự gọn gàng ngăn nắp dưới ánh mắt tôi, tôi ngồi xuống cạnh giường và chờ đợi điều gì sẽ đến, anh cũng đã đến và nói :
_ Hôm nay em đừng từ chối anh có được không ?
_ Em hãy cho anh có lại cảm giác hôm đó, cái cảm giác khiến anh không bao giờ quên được
_ Em chưa có sự chuẩn bị cho điều này, hãy cho em thời gian .
_ Vậy hôm đó tại sao em lại đến bên anh, em cho anh cái cảm giác không thể quên được giờ em lại nói là em chưa chuẩn bị, có quá mâu thuẫn không ?
_ Nếu em nói với anh, hôm đó em không hề có bất cứ cảm tình gì với anh nhưng chỉ là vì dục vọng mà đến với anh thì anh nghĩ sao .
_ Anh hiểu điều đó, nhưng mà bây giờ đã khác, em và anh đã là người yêu của nhau, lúc đó được tại sao bây giờ lại không được.
_ Lúc đó được vì dục vọng trào dâng lên không thể kìm chế , chính vì như vậy nên em đã thất bại, nếu hôm nay anh cứ khăng khăng muốn vậy thì kết quả sẽ không khác gì lần trước đâu, anh hiểu không ?
_ Anh xua tay ,và lặng lẽ ngồi xa ra một chút, em lúc nào cũng khó hiểu, cũng là tình dục mà lại phân biệt nhiều đến vậy, thật ra là do em khó hiểu hay em cố tình làm khó anh .
_ Anh muốn nói sao cũng được, em chỉ nhấn mạnh cho anh hiểu, em không muốn biến cả anh và em thành nô lệ của tình dục , mà em muốn chờ đến khi nào em thật sự muốn được đi đến tình dục với anh bằng tình yêu .Em cần có thời gian để làm điều này, anh hãy thông cảm và cho em thời gian có được không ?
_ Tôi nói những điều này với một kẻ đang khát nhục dục thật sự là chẳng có ý nghĩa gì cả, anh như không nghe lọt tai những gì tôi nói và cũng không hiểu tôi đang muốn nói gì thì phải. ( Đàn ông và phụ nữ không giống nhau trong cách cảm nhận về tình dục, chúng tôi chỉ muốn trao tình duc cho những người mà chúng tôi thấy yêu và chỉ khi đó mới có được cảm giác thật sự và mới có sự tôn trọng đàn ông trên giường một cách thiết thực nhất trong từng hành động) .
_ Tôi đã làm anh không còn hứng thú nữa, anh bước ra khỏi phòng, tôi mơ màng mông lung và chạy theo từng suy nghĩ của mình, tôi vốn rất phức tạp, nhưng nếu chịu tìm hiểu và bước từng bước một thì lài rất đơn giản .
_ Tôi cũng bước ra khỏi phòng, nhìn xung quanh không thấy anh, có lẽ anh đang làm gì đăng sau nha, không đợi anh, tôi nhẹ nhàng lặng lẽ lê từng bước tự mình về nhà. Tôi đã ra đến ngoài đường lớn, điện thoại reo, là anh gọi, tôi tắt hẳn máy và tự mình về nhà.
Hơn một tuần sau không thấy anh, gọi điện cho anh, anh cũng không nghe máy, tôi chỉ cảm thấy hơi buồn đôi chút, và quyết định sang nhà anh.
_ Vừa đến cửa tôi gặp em trai anh:
_ Anh Vương có nhà không em ?
_ Ủa chứ không phải ảnh đi với chị sao.
_ Vậy là em không biết ảnh đi đâu , chị cảm ơn, vậy thôi chị về nha
Chưa kịp rời bước thì ba anh đã ra
_ Con vào nhà chờ đi bác mới gọi cho nó , nó bảo đang trên đường về, tôi không còn cách nào khác là phải theo bác vào bên trong.
Hai bác cháu lại tiếp tục câu chuyện dở dang hôm trước , hơn 1h anh đã về tới, đi bên cạnh anh là một cô gái , một cô gái có khuôn mặt rất khả ái, thấy tôi anh thoáng bất ngờ nhưng cũng kịp bình tỉnh, ba anh lúc này cũng ra chiều khó hiểu, sau lời chào của cô gái đó cũng là lúc bác nhường không gian lại cho chúng tôi.
_ Khuôn mặt anh lúc này đã có cái gì đó rất khó xử thì phải, còn tôi, sự bình thản vẫn tồn tại ngay trong tìm thức, tôi đã khá quen thuộc với tình huồng này khi còn quen với Hiếu, Hiếu lại là người tôi yêu mà tôi còn bình tỉnh thì huống chi là Vương chứ, nghĩ vậy tôi cười một cái nhẹ và gật đầu chào người con gái đó. Có lẽ chị ta lớn hơn tôi, nhìn có vẻ chững chạc.Không đợi anh lên tiếng ,tôi tự giời thiệu
_ Chào chị, em là Lý, bạn của anh Vương, em đến đây có chút chuyện cần bàn với ảnh , chờ ảnh nãy giờ lâu quá chừng luôn, anh chị đi chơi có vui không ?
_ Chị ta từ nãy đến giờ dường như mang tâm trạng khá lo lắng thì giờ như chút được ghánh nặng bên mình cũng cười cười và gật nhẹ đầu.
_ Tôi quay sang nói nói cùng Vương mấy câu như để gỡ rối cho anh và chào tạm biệt hai người ra về, bước ra đến cửa , thấy bác đang đứng ngắm nhìn những cánh Lan do chính tay mình chăm sóc, tôi cuối chào bác rồi ra về.
_Đêm hôm đó, anh đã cho tôi một lời giải thích, anh cùng người phụ nữ đó đã ra biển, anh đảm bảo rằng giữa anh và người ta không có chuyện gì cả, trả lời tin nhắn như ậm ừ cho qua chứ thật lòng mà nói, tôi đâu là phải đứa con nít mới lên 3 mà nói sao nghe vậy, nhưng thôi mặc kệ anh ta, tôi không đáp ứng được nhu cầu tinh dục thì bắt buộc phải để anh ta tìm đến người phụ nữ khác thôi.
_ Cũng từ hôm đó, tôi và anh nguội lạnh dần trong mối quan hệ này, cho đến khi anh sang gặp tôi và nói lời dứt khoát, anh cho tôi hai con đường dể đi.
_ Một là kết thúc, hai là tình yêu phải đi cùng tình dục, anh không có thời gian để chờ đợi nữa, cảm giác bị xúc phạm đã trực trào trong ***g ngực ,tôi đang có cảm giác anh đến với tôi chỉ vì tình dục, anh nhấn mạnh hơn về cái tình yêu đi đôi với tình dục đó một lần nữa kèm theo câu nói, em đừng sống theo cái kiểu của mình nữa.
_ Tức giận xen lẫn cảm giác bị ức chế tôi hét lên không kiểm soát được: Tôi sống thế nào?
_ Tình dục với anh quan trọng đến vậy sao, tôi không phải là loại phụ chính chuyên gì cà , nhưng càng thế này sẽ chẳng thể nào tôi bước đến tình dục với anh được nữa .
_ Được vậy mình chia tay, đường ai nấy đi, cầu mong em sẽ tìm được người đan ông có thể chấp nhân được cái lối sống cổ hủ của em .
_ Nghẹn đắng trong cổ họng tôi cũng thốt lên được : Tôi cũng chúc anh tìm được thứ tình yêu đi đôi với tình dục của anh. Đến đây mọi chuyện coi như lại kết thúc, nó chưa phải là tình yêu nhưng cũng khiến tôi thấy đau lòng khuôn siết.
Cuộc đời bắt đầu rẽ sang trang mới những tình huống sau khi tôi trở về nhà.
Tôi không có cảm giác quá đau cho chuyện này, chỉ là những khoẳng khắc hụt hẫng đôi chút tồn tại, thời gian lặng lẽ tiếp tục trôi qua, càng lúc đau khổ thì tình cảm dành cho Hiếu càng đổ về nhiểu hơn., tuy rằng Hiếu là người đàn ông không xứng đáng để tôi nghĩ đến nhưng Hiếu chính là người làm nên Lý của hôm nay, sự đau khổ dày vò tinh thần càng ngày càng khiến tôi sa sút hẳn.
_ Cuối cùng kỳ thi tốt nghiệp cũng đến, tôi không có mặt trong kỳ thi này vì còn nợ lại một vài môn, các bạn cũng có vài người nợ môn nhưng các bạn vẫn trụ lại để trả nợ và chờ đơt thi sau, riêng bản thân tôi, tôi không thể trụ lại nơi đây được nữa, tôi không còn sức lực để tiếp tục , dẫu cho tôi có cố gắng thì trong lúc này cũng chỉ là con số 0, tôi luôn là người hiểu rõ bản thân mình có thể làm được những gì vì vậy tôi đã làm thủ tục xin bảo lưu kết quả đến năm sau.
_ Ngày quyết định về tôi đến trường chào tạm biệt các bạn, tôi nhìn thấy ánh mắt những người bạn mình có điều tiếc nuối cho buổi chia tay hôm nay, và bản thân tôi cũng thấy buồn nhưng tôi không thể ở lại nơi đây được nữa, tôi cần có thời gian để suy nghĩ về tất cả những gì đã xảy ra và hơn hết là chuẩn bị tinh thần thật tốt để lần trờ lại sài gòn tiếp theo không còn phải vướng bận nhiều thứ . Mọi người ủng hộ sự quyết định này của tôi và Tâm là tài xề của tôi trên đường ra bến xe, ngồi đằng sau tâm, tôi không thấy mình có cảm xúc, chỉ len lõi đâu đó đôi chút sự an toàn, với tôi mà nói thì lúc nào bên cạnh Tâm cũng là những thời khắc an toàn nhất .,nghĩ vậy tôi vòng tay ôm lấy thân thể người đàn ông đang ở ngay phía trước mình, Tâm cũng siết nhẹ bàn tay nhỏ bé của tôi và nói :
_ Định mời gọi người ta hả?
_ Xí, ai thèm mời gọi Tâm, Lý chỉ muốn cảm ơn tất cả những gì Tâm đã mang đến cho Lý, cái ôm này chỉ là thể hiện điều đó thôi .
_ Tâm đùa thôi, Lý có cần căng thẳng vậy không?
_ Không căng thẳng sao được chứ, lỡ như Tâm tưởng Lý đang tán tỉnh Tâm thì sao, lúc đó có mà Lý chui xuống đất chốn luôn á.
_ Sao lại phải chốn, Lý là người phụ nữ thẳng thắn mà, nên dù có chuyện đó xảy ra đi chăng nữa thì cũng là chuyện bình thường thôi.
_ Tôi cười cho cái cách nói của người bạn mình và thầm nghĩ có lẽ viên ngọc sáng đang ở ngay trước mắt mình nhưng mình đã vô tình không thấy mà cứ chạy theo những cái không thuộc về mình .Nghĩ vậy và tự mỉm cười với bản thân mình, tôi đặt cái đầu của mình lên vai Tâm và nói :
_ Cho Lý hỏi chút xíu coi, hôm đó sao Tâm lại có thái độ như vậy với Lý, Lý nghĩ Tâm sẽ làm điều gì đó thay vì dừng lại và tỏ ra tức giận .
_ Thật ra hôm đó xém chút nữa là Tâm đã không kìm chế được mình, nếu là ai khác chắc chắn chuyện đó đã xảy ra, nhưng với Lý Tâm không thể, Tâm sợ nếu chuyện đó xảy ra giữa Tâm và Lý sẽ kết thúc không có ngày cứu vãn được, mà đó là điều Tâm không muốn. Với lại nhìn Lý lúc đó rất thất bại, trong mắt của Tâm Lý là người phụ nữ rất tự tin và khiến người khác ngưỡng mộ, Lý khiến Tâm thấy Lý quá tầm thường, đại loại là vậy đó nên Tâm mới hành động quá đáng như thế .
_ Nếu là ai khác thì có thể chuyện đó đã xảy ra àh, Tâm coi tình dục nhẹ quá đó, nghe Tâm nói tự nhiên Lý thấy hụt hẫng về Tâm ghê đó nha, Tâm lúc nào cũng thật cao thượng trong mắt Lý, vì vậy mai mốt đừng có nói chuyện như vậy với Lý hiểu không hả?
_ Câu chuyện cũng kết thúc khi xe đã dừng lại tại bến, Tâm ôm tôi thật chặt và chào tạm biệt, tôi cũng ôm Tâm trong vòng tay mình nhẹ siết nó vào như ôm những hồi ức.
_ Về nhà tôi tạm khóa chiếc điện thoại lại và không chạm đến máy tính , tôi muốn khóa chặt cái không gian này lại không để ai xâm phạm đến ngay cả các bạn, tôi dùng những hiếu biết ít ỏi của mình để vận dụng giúp ba trong công việc,để nguôi ngoai dần tất cả những gì đã qua.
_Suốt thời gian đầu về nhà ngoài việc cùng ba đi đến những nơi cần đến tôi chỉ nhốt mình trong nhà , chăm sóc những đứa cháu bé bỏng , tôi dần lấy lại được tinh thần trong lối sống giản dị này. Nhưng rồi cuộc sống một mình cũng khiến người ta thấy chán ngán, tôi bắt đầu liên lạc với những người bạn cũ, tôi muốn biết cuộc sống của những người bạn ngày xưa giờ có gì thay đổi hơn so với trước không? Tôi đã chọn Lân, một người bạn rất thân ngày nào cùng tôi đi qua tuổi thơ thật hồn nhiên và trong sáng.
_ Tôi và Lân từng là một cặp mà những người bạn cho là đẹp đôi, nhưng đó chỉ là tình yêu của tuổi học trò thân thương ngày nào, cái thích thích mỗi khi vô tình chạm phải ánh mắt nhau, cái thích mỗi khi đi trên chiếc xe đạp vô tình gặp phải ổ gà mà chạm nhẹ vào hông Lân. Ngồi trong quán café vì đến sớm hơn, tất cả những hình ảnh đó đã ùa về, tôi chợt mỉm cười cho cái con Lý ngây thơ ngày nào, cũng là nơi này, quán của lũ trò này, tôi thường xuyên bày trò trêu đùa và cùng Lân có những kỷ niệm đẹp khôn siết.
_ Sau cuộc gặp gở Lân, cũng chẳng có gì khiến tôi thấy thú vị, tôi những tưởng mình có thể lấy lại cảm giác ngày nào bên những người bạn thời xưa, nhưng không thể, những hỉnh ảnh về Tâm, Tuấn, Vương và Hiếu cứ thế đan xen nhau ẩn hiện, khiến tôi thấy mình không thể chốn tránh tất cả được nữa, thất bại nơi đâu và đau khổ nơi nào phải đứng lên từ nơi đó , mới có thể giúp tôi hoàn toàn là kẻ chiến thắng bản thân.
_ Nghĩ là vậy tôi gọi điện cho cô và muốn phụ giúp cô một thời gian, cô đồng ý ngay không cần suy nghĩ, vì với tôi cô luôn có những cảm tình rất tốt đẹp, tuy là lúc trước tôi chưa hề cho cô thấy được mình có khả năng gì đó đặc biệt phù hợp với công việc nơi cô nhưng cô luôn muốn tôi có thể phụ giúp cô một tay trong công việc của quán,.
_ Không quá lâu để sắp sếp tôi một lần nữa trở lại sài gòn , cái quán quen thuộc ngày nao tôi đã gặp Hiếu và có một tình yêu đẫy rẫy những rủi ro, cảm giác lúc này thật khác lạ so với trước kia, con bé ngây ngô ngày nào từng bước rụt rè đến đây thì giờ đây mạnh dạng hơn và quyết đoán hơn .
_ Quán cô mở rộng hơn trước rất nhiều, và tôi giờ đây đứng nơi quán này không còn là cô học sinh đến tạm trú nữa mà đã trở thành một nhân viên của quán, cô có hai người con gái và một người con trai, một chị đã lấy chồng cách đây vài năm, một chị lớn hơn tôi vài tuổi và một anh con trai khá là lịch lãm với những chiến tích tình trường oanh liệt, lúc trước tôi cũng loáng thoáng nghe được rất nhiều tai tiếng từ anh ta nhưng không có nhiều cơ hội để chạm mặt, vì tôi chỉ nằm trong cái khuôn khổ giới hạn của mình nơi đây và hơn hết là tôi đã có Hiếu. Anh ta thì lại là người đàn ông không thích liên quan đến những cô gái đang có tình yêu .
_ Trước kia, ngoài giờ học tôi chỉ phụ cô đôi chút dưới bếp thôi, rất hiếm khi đứng vào vị trí phục vụ,vì tôi không muốn chen chân quá sâu vào cái nơi này. Cho nên cuộc sống khi đó không có gì đáng nói, tôi hầu như không quan tâm gì đến lối sống của mọi người, cũng như chẳng bao giờ tham gia trò chuyện với những nhân viên trong quán, tôi chỉ thường tiếp chuyện với cô chú những lúc rãnh rỗi, cô đã đưa vào bộ óc tôi rất nhiều kĩ năng sống, nhưng với tôi lúc đó, những thứ đó chẳng có gì là quan trọng và vốn nghĩ nó cũng chẳng liên quan gì đến mình, đến giờ đây, khi đặt chân lại nơi đây lần nữa tôi mới cảm nhận từ từ tất cả những gì cô đã dạy.
_ Thời gian đầu làm việc, mọi chuyện hầu như rất suông sẽ không có gì đáng bận tâm cả, tôi chỉ kim công tác thu ngân là chính.Trong quán có 5 nhân viên phục vụ và 3 người phụ bếp .Cô cũng chính là đầu bếp .
_ Xoay quanh với môi trường mới lạ này, khiến tôi không cón cảm giác tha thiết một người đàn ông bên cạnh như ngày nào nữa, tôi càng lúc càng lấy lại được sắc thái và sự tự tin của chính mình.
_ Tôi như hoàn toàn biến thành con người khác hẳn, những đam mê dục vọng giờ hoàn toàn biến mất như nó chưa từng tồn tại, sống tại đây tôi ở cùng phòng với chị con gái cô, nhưng chị ít khi ở nhà, thường là chị sống bên nội , vì vậy phòng chỉ còn lại mình tôi là chính, anh trai chị thì sống ở căn phòng ngay bên cạnh, nhưng rất ít khi thấy anh ta ở nhà, thường là buổi tối sau khi sắp sếp gần hoàn tất là không thấy anh ta đâu cả cho đến sáng hôm sau trở về nhà trong cơn mê mệt của giấc ngủ dài.
_ Kinh doanh quán nhậu vì vậy cái quan trọng nhất là sự mềm mại trong lời nói và cách cư xử với khách hàng, đó là điều tôi học hỏi và vận dụng triệt để, dần dà tôi nhận được nhiều tình yêu thương của cô chú hơn.
_ Tôi đặc biệt quan tâm đến con bé tên Linh nhỏ hơn tôi đôi chút
_ Có một hôm quán vắng khách nó chạy vào ngồi bên cạnh tôi và thỏ thẻ
_ Chị Lý nè, chị phải cẩn thận với ông Hùng đó nha, ( tên con trai cô).
_ Câu nói lấp lửng của nó cũng khiến tôi tò mò: Sao phải cận thận
_ Em vào đây cũng chưa có lâu lắm nhưng mà em nghe mấy bà làm trước nói, người mới đến đây không ai thoát khỏi được bàn tay của ông ta đâu.
_ Tôi cười cho cái vẻ bí hiểm của nó, những điều này tôi đã biết từ rất lâu, nó cũng là người mới, nên không biết rằng tôi đã từng sống tại đây gần một năm chứ có ít ỏi gì đâu chứ .Cố gắng theo đuổi câu chuyện của nó tôi hỏi như nửa đùa nửa thật : Vậy còn em, em đã có chuyện gì với ổng chưa mà khẩn truong vậy.
_ Tôi không biết là ánh mắt nó thể hiện điều gì, nhưng thoang thoáng thấy nó buồn buồn, rồi cuối cùng cũng trả lời, em với ổng thì có chuyện gì được chứ , có điều giờ ổng đang mê bà Hiền lắm( Một người làm trong quán, cỡ tuổi của tôi ) , mà ổng kín đáo lắm chị ơi, ổng mà me con nào có trời mới biết, ở đây thay đổi người liên tục àh, mà hầu như ai bước vào đây mà trở ra cũng đều có liên quan gì đó đến ông ta.
_ Nghe đến đây tôi chợt thấy ngao ngán cho cái sự đơi, tôi không nghĩ rằng người đàn ông đó lai có quá nhiều tai tiếng ngoài sức tưởng tượng của tôi đến vậy.Nhưng thôi đó là chuyện của người ta, không liên quan gì đến mình, tôi đánh trống lãng nói qua chuyện khác để không phải nghe thêm điều gì nữa về người đàn ông xấu xa này.
_ Tôi vốn nghĩ rằng mình sẽ chẳng đời nào có liên quan gì đến hắn ta, nếu có thì đã có từ 2 năm trước kia chứ không đến hôm nay, hắn sẽ không bao giờ có ý định gì với mình, nhưng sự đời không như vậy, vào một lần sinh nhật cô.Quán đóng của sớm và tất cả mọi người đắt nhau cùng cô mừng sinh nhật ở một quán nhậu khá xa nhà, không đủ xe nên mọi người cùng đi taxi, không có Hùng, khi tiệc đã đến hồi gần kết thúc hắn mới xuất hiện , tôi cũng uống chút chút, cảm giác say say, tôi có thể thấy được thái độ khiêu khích của hắn ta,nhưng không dại gì lại làm vậy chi cho khổ thân, ai biết được đăng sau sự khích bác ấy là chuyện gì chứ nên tôi dừng hẳn lại không uống nữa, đến cuối buổi tiệc, lúc này đã là 12h, trong cái say say tỉnh tỉnh, hắn ngà ngà lên tiếng:
_ Hôm nay Lý để anh chở về cho nha, ,sau câu nói đó là sự đồng tình của cô và chú, vốn dĩ chú cũng đang có ý định gán gép tôi cho hắn, muốn hắn lập gia đình để hắn tập trung làm ăn buôn bán chứ không sống như bây giờ .Mọi người đổ dồn ánh mắt về tôi như chờ đợi, tôi cố thoái thác_ Thôi con không đi với Hùng đâu, con còn yêu đời lắm, lỡ đâu người yêu anh ta thấy đánh ghen thì khổ lắm á.
_ Hắn ta vẫn cái giọng lè nhè đó giơ một tay lên khẳng định
_ Thằng Hùng này dám thề với em là sẽ không có ai dám đụng đến em đâu, nói đến đây và cuộc đẩy đưa kéo dài thêm lát nữa, tôi biết rằng mình không thể từ chối được nữa nên đành ừa đại, không biết hắn có ý đồ gì mà hắn tốt đến nỗi gọi taxi cho mọi người và chờ họ lên xe xong mới chịu lấy xe và chở tôi về.
_ Tâm trạng tôi lúc này , không có gì đáng bàn cãi cả, cái hơi men nó ngấm sâu vào trong người khiến tôi không có cái cãm giác sợ hãi và lại thêm tôi không còn là một con bé như ngày nào nữa, mà giờ đây tôi đã trở thành một người cứng cỏi hơn.
_ Lên xe tôi ngồi thật xa Hùng, tay bám lấy cái yên đằng sau, nhưng dù có cố gắng cách xa đến đâu ,thì với chiếc Atila của hắn, tôi cũng phải ít nhiều chạm đến hắn bởi những cái thắng gấp bất ngờ, đi đượ khoảng một phần ba đoạn đường , cơ thể tôi bắt đầu thấy lạnh bởi cái cái hơi sương của màn đêm buông xuống, chiếc áo không mấy kín đáo trên người tôi lúc này bị gió làm cho áp sát vào người, cảm giác như tê tái đến tận bên trong cơ thể, tôi bắt đầu run lên

Spread The Love, Share Our Article

Related Posts

No Response to "Chuyện thật 2"

Đăng nhận xét