oke

Yesterday 4

Categories:

....

_ Anh...sao vậy...sao xuống nữa rồi.... - cô gái nở một nụ cười khó hiểu dành cho tôi...
_uhm....xin lỗi chị nhen....
_ cứ vầy...làm sao mà ...vào được...sao vậy...sợ phải ko... - nhìn vào mắt tôi...cô gái cố tìm hiểu nguyên nhân sự lên xuống thất thường của tôi....
_ko ...chắc ...do ..mệt...
_mệt gì..nãy h có làm gì đâu mà mệt..anh ngại phải ko...lần đầu ai cũng vậy mà...có gì mà ngại...sao...em thổi lại cho anh nhen....
_thôi...khỏi cũng được...ko sao đâu...để em đưa tiền cho...
_trời...chưa làm gì mà đưa tiền gì...
_thì nãy h...2 lần thổi...mà...
_có ra gì đâu mà đưa...thôi để em thôi cho anh ra ...rồi đưa luôn cũng được...chịu ko ..chứ h lấy tiền thì biết lấy bao nhiêu....
_thôi...lại đây nằm với em cho vui đi...lại cho em hun mấy cái là được...ko cần ...ra đâu....
cô gái ngớ người ra nhìn tôi...rồi phì cười....
_ em trai..ngố quá... - từ anh tôi bị chuyển thành " em trai" - bộ...mệt thiệt hả...nằm ra...chị matxa cho...- ý kiến khá hay...chắc cô ta cũng áy náy khi cầm tiền mà ko làm gì cho thằng " em trai " này...
...thực ra...sự ham muốn của tôi...tụt dốc thảm hại...khi vừa nhìn thấy...bướm của cô gái...dù biết...đã đi đập gà...thì mong gì gặp bướm hồng....nhưng cứ nghĩ cảnh tôi đút chim vào cái khe thâm thâm ấy...là tôi lại thấy ...ớn tận óc...ko phải là tôi kén cá chọn canh gì...nhưng mà quả thực...tôi thấy shock vì tôi đã quen với những khe nước hồng hào mũm mĩm nhìn thật muốn yêu cả ngày...còn của cô gái này thì...càng nghĩ tôi càng thấy chán....lại còn cái bao cao su đang tuềnh toàng ở chim nữa...dẹp mẹ cho rồi...
dù sao thì bàn tay cô gái ấy vẫn làm tôi thật sự thích thú...thật nhẹ nhàng và êm ái...chợt tôi lại nhớ đến mẹ...bàn tay mẹ...ko mềm mại như vậy...nhưng hơi ấm từ bàn tay ấy...là nguồn sức mạnh dịu kì nhất mà tôi từng có...nó xoa đi mọi hờn giận , đau khổ , mệt mỏi mỗi khi chạm vào...và chính nhờ bàn tay ấy...vỗ về ôm ấp tôi trong 18 năm qua...mới có tôi hôm nay....càng nghĩ..tôi càng thấy hổ thẹn...chỉ vì một phút nông nổi...mà h tôi lại ngồi đây với 1 cô gái bán hoa..may mà...chưa có gì quá đáng xảy ra...phải dừng lại thôi...
_chị ơi....
_sao cưng...
_gãi lưng dùm em đi..
_uhm....hihi...thích gãi lưng hả...
_dà...
_sao ko kiếm bạn gái đi ...rồi kêu nó gãi lưng cho...
_kiếm rồi...mà ko có...
_sao ko...mặt này tướng tá em vầy mà ko kiếm nổi bạn gái hả...xạo quá đi...phải có rồi..mà nó ko cho quan hệ ...ko cho làm gì hết phải ko.
_ko ...chưa có thiệt mà...chị chỉ em cách nào để có bạn gái đi - tôi muốn chọc cô nàng này một chút....từ lâu nghe giang hồ đồn rằng đừng nghe phò kể chuyện , đừng nghe nghiện trình bày mà đừng nghe say chém gió mà đừng nghe chó sủa bậy...thử trò chuyện chút xem sao...
_uhm...hihi...để coi...như cưng vầy chắc cũng dễ...chắc cũng nhiều người để ý phải ko...nếu mà thấy ai được thì cứ nói thích người ta..rồi dẫn người ta đi ăn..đi chơi...dễ mà..
_sặc...gì dễ dữ...vậy chỉ cần...nói thích..rồi dẫn đi ăn đi chơi hả....
_uhm..có gì khó đâu...
_chị...có bạn trai chưa....
_chưa cưng...
_ vậy...làm bạn gái em đi...chịu ko...rồi em chở chị đi ăn đi chơi....
_thôi ông...đừng có bày trò...
_ đó , vậy là chị bày dại em nhen ! vậy mà tưởng có kinh nghiệm lắm chứ !làm người ta tưởng dễ dàng lắm...chán thiệt...
_ủa...là sao...bày dại gì ...
_Đó...thì em mới áp dụng cách của chị chỉ đó..rủ đi ăn , đi chơi đó.....có được đâu....
_ Là sao....à...à....hihi - nhanh nhạy thật...ngẫm một lúc mới ra cơ đấy...pó tay cô này...
vừa đánh yêu tôi cô ta vừa cười khúc khích...cũng dễ thương phết...tiếc là đến lúc tôi phải lên trường...ko thì còn ngồi " tâm sự" với cô gái thêm một chút nữa...vì từ lúc vào đến h ...tôi chưa được trò chuyện với ai lâu lâu một chút...tranh thủ kéo cô nàng xuống hun vú nặn mông mấy cái cho đã thèm...chúng tôi tạm biệt nhau với những lời hứa hẹn sẽ gặp lại...nhìn cái vẽ đáng yêu của cô gái...tôi lại thở dài tiếc nuối...một người con gái như vậy tại sao lại sa vào cái nghề nhục nhã này ...phải chăng...đó chính là những gì người ta gọi là...cuộc đời....
xin lỗi anh em vì hôm qua h ko có phần mới , cuối tuần mà..thông cảm nghen...trước khi tiếp tục mình xin dừng lại để trả lời một số thắc mắc của anh em trong topic , inbox và mail
_ câu hỏi muôn thủa : xin hình búp bê và thiên thần , mình xin nói lại một lần nữa là cô ngân đang đi dạy , chính vì thế có rất nhiều học sinh , tỉ lệ có học sinh dâm như chúng mình là rất cao , vì vậy nếu vào lx mà các bạn public hình lên một cái thì còn gì là danh dự người giáo viên , còn búp bê thì ..chắc là được...nhưng mà chắc phải một thời gian nữa vì búp bê sắp về việt nam ...ai muốn ngắm một chút thì add nick yahoo mình , khi nào mình up thì se gui link , vui long ko public
_ sở dĩ mình tạm nghỉ một thời gian là do chuyện đi du học ko như ý muốn , bây h lại phải chờ đến tháng 12 trong khi mình thì rất háo hức ...nhưng mà nghĩ cho cùng thì trong thời gian chờ đợi...mình lại có cơ hội kể thêm về 1 năm sinh viên vừa qua...và có thêm thời gian để ở với mẹ và mèo , vì mình biết đã đi qua đó thì 1 năm chắc cũng chỉ về được 1 lần, mình vừa nộp đơn xin thôi học ở trong sg này và sắp về quê , trong thời gian chờ đợi sẽ học thêm tiếng anh và chắc chắn sẽ hoàn thành yesterday , sẽ còn đồng hành cùng các bạn 1 thời gian nữa
_ có bạn xin mình share phòng ...ở thủ đức vì đọc truyện thấy mình ở một mình...nên muốn qua ở cho vui ...tiếc là mình ko có học ở thủ đức...mình ở một mình vì con mèo cứ nằng nặc đòi học ở sg nên ba mẹ nói để ở 1 mình có gì khi nào mèo đậu đại học thì vào 2 anh em ở chung. nhưng mà h nó học ở quê nên ...ko vào đây nữa...với lại mình củng sắp về...
...
Che dấu bản chất của mình là một trong những cách thức để xây dựng hình tượng bản thân trong mắt người khác...điều đó khiến tôi phát điên lên vì ...phải kiềm chế trong từng hành động , từng lời nói ... vì bản chất thật của tôi...như các bạn đã biết rồi đấy ...hám sắc hám danh , ăn miếng trả miếng , ích kỉ cá nhân ...thích gì làm nấy , là một kẻ tùy tiện và dẻo miệng...vì vậy..khi bước vào trường đại học...buộc phải thay đổi bản thân để thích nghi với môi trường của cuộc sống tự lập và hòa mình vào tập thể ...khiến tôi bức rức khó chịu vô cùng....
trước kia ...trải qua 3 năm giữa ngôi trường tư thục cấp 3 đầy những học sinh cá biệt và ngày ngày sống chung với những thói hư tật xấu ...có lúc tôi đã nghĩ mình...thật siêu phàm vì "gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn " . tôi tự hào khi được tôn sùng làm trùm của một " băng đảng " chuyên đi...chép bài soạn ...và mượn vở trong lớp...vì là bang chủ nên lẽ dĩ nhiên tôi phải ngày nào cũng giao hàng cho các môn đệ...dù biết như thế là làm hại chúng...và hại mình...nhưng ...tôi cũng ko muốn mất đi...sự kính nể và tôn sùng của bọn nó dành cho tôi...sự ích kỉ kiêu ngạo cũng sinh ra từ đó....những cuộc nhậu thâu đêm suốt sáng ...là cách mà bọn nó trả ơn cho tôi...và lâu dần...tôi đã quen với những điều đó...từ một thằng nhút nhát rụt rè của năm lớp 10...đến khi ra khỏi trường cấp 3...nhiều lúc nhìn lại chính mình trong những bức ảnh chụp ngày xưa...tôi ko thể tin được ..tôi gần như đã thay đổi hoàn toàn...cả bên ngoài lẩn bên trong...
lắng nghe những tế bào trong cơ thể phân tách và phình ra từng ngày ....tôi nhận ra...những thói hư tật xấu - phần con trong tôi...cũng manh nha nảy nở nhiều hơn bao h hết...những biểu hiện dể thấy nhất : lời nói xen lẫn tiếng chửi thề nhiều hơn...dục vọng đòi hỏi càng nhiều...sẵn sàng sử dụng những chiêu thức mánh khóe để đạt được những gì mình muốn ...lời nói dối...thường trực trên môi...
mỗi lần nhìn nụ cười hài lòng mãn nguyên trên môi thầy cô ba mẹ khi tôi cầm trên tay mảnh bằng khen ...hay là sự đon đả chào mời của lũ bạn mỗi lần thấy tôi vào lớp...tất cả bọn họ...đều ko biết những gì tôi đã phải trải qua để có được những điều đó ....một cuộc sống mà ngày ngày phải đấu tranh với con quỷ đang lớn dần trong bản thân mình....càng đạt được những thành tích ...tôi lại càng thấy sợ vì ...nếu để mất đi ...những người ấy...có còn nhìn tôi bằng ánh mắt nể phục tôn trọng ko...có lẽ billgate nói đúng..." ko ai quan tâm đến lòng tự trọng của bạn...họ chỉ quan tâm đến những gì bạn làm được..."
Chỉ có mẹ với ánh mắt dõi theo tôi từng ngày , với bàn tay ôm ấp vỗ về , đã vực tôi dậy mỗi lần tôi đi lạc lối và vấp ngã...mới giữ cho con người tôi hướng về những điều tốt đẹp mỗi sáng thức dậy...nhưng h đây...một mình giữa thành phố rộng lớn này ....liệu tôi có còn khả năng đề kháng lại những điều xấu xa đang lớn dần trong còn người tôi ko.. hãy cùng trải qua 1 năm đại học đầu tiên và cũng là cuối cùng của tôi trong một "metropolis" sài gòn tráng lệ và đầy những cám dỗ ...ko phải bắt nguồn từ những chốn ăn chơi vũ trường động lắc ma túy mại dâm gì gì đó...mà ngay trong trường đại học này...

....
tôi biết nhóm của Mi "đĩ" lần đầu sau một lần ko kiềm chế được bản thân trong phòng vi tính...chính những cô nàng là kẻ phát giác tôi với cả lớp sau một hành động lộ mặt cực kì ...đáng nhục nhã của tôi...trước đó...từ khi bắt đầu năm học đến lúc bị lộ bản chất lần đầu...tôi được biết đến như là một kẻ mắc bệnh trầm cảm hạng nặng vì ...ko bao h rảnh để nói chuyện cùng ai trong lớp...thật ra là do tôi ...chán ghét thực tại ! tại sao ư ! đó là điều bắt nguồn từ một cuôc sống đơn độc trong căn phòng trọ ...càng cô đơn...tôi lại càng thèm muốn về với quá khứ tươi đẹp...và từ đó..ngày qua ngày..niềm vui duy nhất trong cuộc sống của tôi là nghĩ về những điều vui vẻ trong quá khứ và tự thõa mãn với mình...một kẻ ăn mày quá khứ... có lẽ đối với tôi quá khứ là tất cả...là những ngày tôi được sự kính nể của thấy cô bạn bè. là sự yêu thương chăm sóc của ba mẹ em gái , là tình yêu nồng nàn với 2 người con gái ..là tất cả những gì tôi nghĩ sẽ ko gì có thể thay thế được ...nhưng mà h đây thì sao...từ một " ông hoàng " ...tôi trở thành một cá thể thật nhỏ bé và hoàn toàn vô danh giữa thành phố này....chính điều đó khiến tôi đâm ra chán ghét thực tại...và ko còn muốn làm quen với những cái mới nữa..vì đối với tôi...những gì trong quá khứ là hoàn hảo tuyệt đối...nhưng quy luật tất yếu của cuộc sống...ko thích nghi được sẽ bị đào thải...sau 2 tháng học trong lớp , dù rất nhiều người đã cố tìm hiểu làm quen với tôi ...nhưng cuối cùng cái mà họ nhận được từ tôi chỉ là những cái gật đầu qua loa , những tiếng ậm ừ ...và ánh mắt vô hồn lạnh nhạt...và điều tất yếu...tôi ...trỡ thành kẻ lập dị của lớp...tôi dân quen với những lời đồn đại như : thằng này chảnh , hâm, im im mà hiểm , tự kỉ nặng, trầm cảm nan y...nhưng bỏ mặc ngoài tai tất cả...tôi chỉ nghĩ duy nhất một điều : kệ mẹ chúng nó .nhưng ở một phía khác của câu chuyện...sự trầm cảm của tôi ...bắt nguồn từ một nỗi sợ sâu thẳm...bị lộ ra những điều xấu xa trong con người mình...chính vì vậy...thà câm lặng và ko làm gì còn hơn... nhưng cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra...khi tôi bị phát hiện...làm hành động bệnh hoạn....
....

Đó là một buổi học tiếng anh như thường lệ...tôi vào lớp khi mọi người mói chỉ lác đác trong phòng , tìm một chỗ ở góc phòng...một nơi quen thuộc của tôi...một kẻ lập dị...đó là nơi tôi cảm thấy thoải mái nhất vì nó khá kín đáo và ít ai để ý đến , chính vì vậy tôi có thể làm những gì mình thích...đằng sau màn hình máy tính che khuât ...tôi có thể vừa học vừa ngủ , vừa học vừa bắn gunbound , đọc báo thậm chí "thủ dâm trong lớp " mà ko ai biết....ít ra đó cũng là một niềm vui nhỏ nhoi của tôi trong thời gian khó khăn này...nhưng...đi đêm có ngày gặp ma...niềm vui ấy...chiều hôm ấy..biến thành cơn ác mộng ...khi tôi lộ mặt là môt thằng ...dâm...
kéo bàn phím ra ...mở đầu buổi học vi vu chiều nay bằng zing.vn hay kênh 14 hay quachdaica.info đây ta...ko ngờ...cũng có lúc ...những tờ báo lá cái rẻ tiền này lại là niềm vui...nhen nhóm trong tôi...gõ địa chỉ vào...môt lố tin shock bay ra...con này bồ thằng kia , chị kia lộ hàng , anh này đồng tính ...lại có vụ đâm chém bắn nhau tông xe nát cả não...heheh..từ từ thưởng thức....chợt...tôi thấy...búp bê...chính xác hơn là một con mặt tựa như bup bê trong mục giới tính của kenh14...vội vã click vào..tôi muốn nhìn khuôn mặt nó rõ hơn...rồi những cú click tiếp theo...là để trau dồi thêm về cách bạn gái vệ sinh...bé gái...chu kì kinh nguyệt...cách tránh thai....và 1 lố nữa...càng đọc càng thấy thú vị...cho đến khi...
_ há há há....trời ơi....há há há... - tiếng cười phá lên từ đằng sau...ko phải đâu xa...mà ngày sau lưng tôi....
_sao ...khoái chưa cưng... ! - tôi chết lặng....
_ Đào....phải...ko ....- tôi nhìn em... đầy hồi hộp ....
_ chứ ai nữa...bộ mới một năm..mà t quên tui rồi hả....
_ ko...sao mà quên..được...
_ ko quên mà sao từ nãy đến h ko thèm chào tui một tiếng vậy...bộ có người mới là quên người cũ nhanh vậy sao ... - tôi cảm thấy thực sự hoang mang vì sự kết luận vội vã của em....nhưng tôi biết ...sự trách cứ của em cũng bắt nguồn từ một niềm hy vọng dành cho tôi...và h đây tôi đã dập tắt niềm hy vọng ấy trong em...tôi chỉ còn biết im lặng ...vì làm sao tôi có thể thanh minh gì nữa...
chúng tôi lặng nhìn nhau...ko ai còn có thể nói lời nào nữa...
_ T ơi...- tiếng linh gọi tôi ngoài kia... chắc em đang ko hiểu chuyện gì đang xảy ra giữa toi và Đào...
_ Đó là ..Linh phải ko ?
_ Uhm...
_ Xinh lắm , tui nhìn còn mê huống chi là ông ...sao...làm sao mà tán được em vậy ! - câu hỏi của Đào...làm tôi thực sự bối rối...ko biết em đang nghĩ gì....làm sao em có thể nói ra những lời thản nhiên như vậy được...chẳng lẽ em ko có chút hờn giận nào hay sao...
tôi gượng cười cười im lặng vì ko biết phải trả lời câu hỏi của em thế nào...từ phía xa...linh vẫn đang nhìn về phía chung tôi ...
_bà...khỏe ko...
_ko ! sắp chết rồi ...nên về đây gặp ông lần cuối nè ! - tôi cứng họng...em vẫn ko thay đổi là mấy so với ngày trước...vẫn với ánh mắt sắc sảo tinh quái ấy...
_vẫn như ngày xưa nhỉ... - tôi cười...
_uhm...vẫn là tui mà...còn ông sao...còn nhát chết như hồi trước ko !
tôi bắt đầu thấy bực vì cái vẻ mặt châm chọc của em...nhưng tôi vẫn cười trừ cho qua chuyện...dù sao tôi vẫn là kẻ có lỗi...
_ac..tui làm gì nhát bà...tự nhiên kêu tui nhát...
_ko nhát hả...sao hồi xưa đi chơi với tui...cứ chui vô hẻm đi vậy...
lại một lần nữa...câu nói shock hàng của em...làm tôi chỉ muốn chui xuống đất cho đở ngượng...
_ờ thì...bây h....khác...h sợ ai nữa...thích thì...mai đi chơi...bà thích đi đâu...tui chìu ... - tôi cố tỏ ra hài hước ...chỉ mong cuộc nói chuyện này kết thúc cho nhanh...
_chu ! vậy để mai tui rủ thằng Sơn nữa nhen !
Đến lúc này...thì tôi cảm thấy bị đụng chạm vào lòng tự ái nghiêm trọng...ko biết em đang nghĩ cái quái gì mà dồn ép tôi tới tấp như vậy...có cần thiết ko...tình xưa nghĩa cũ...chẳng lẽ em coi thường tình cảm tôi như vậy sao....
ko thể chịu đựng thêm thái độ khinh thường của em thêm nữa...tôi quay đi
_bây h...t uống hơi nhiều nên ..hơi mệt...với lại phải chở bạn về chút...có gì...mai mình gặp nhau rồi nói chuyện..được ko....
_ko ! có chuyện gì..thì nói luôn đi... - bầu không khí xung quanh bắt đầu ngột ngạt...ko biết em muốn cái quái gì đây ! có thật là em đang muốn dồn tôi vào đường cùng ko !
_ ủa ! sao lâu vậy t ! - Tiếng búp bê vang lên phá vỡ bầu ko khí câm lặng...trời ơi...em lại đây làm gì ko biết nữa...đang định rút chạy...thì em lại dính vào...làm sao đây hả trời ...
khi tôi còn đang bối rối ko biết nói gì...thì Đào đã lên tiếng...
_ Linh phải ko !
Linh nhìn tôi ...có vẻ em không hiểu tại sao cô gái xa lạ này lại biết tên mình...nhưng em vẫn mỉm cười đáp
_ Uhm...mình là Linh...ủa mà...mình gặp nhau lần nào chưa
_ Rồi ! ..thực ra là chưa ...nhưng mà T cũng hay kể cho Đào về L inh lắm
Cái gì ....Đào đang nói cái quái gì thế ...Tôi nhìn vào mắt Đào ...cố hiểu xem thực ra em đang chơi trò gì ! đáp lại tôi là một cái nhìn " âu yếm " đến rợn tóc gáy của Đào ....tôi bắt đầu cảm thấy sợ cô gái này...
bên kia chiến tuyến...linh vẫn khá là ngây thơ...
_Ủa...vậy hả....kể gì vậy bạn...nói xấu mình phải ko... - Linh nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu của mình...chắc em còn đang thắc mắc...tại sao tôi lại có một người bạn thân thiết đến nỗi có thể chia sẽ những chuyện riêng tư ...mà linh ko hê biết...
_Ko có...T khen Linh ko hà ... - Đào mỉm cười đáp...
_ uhm...hihi...bạn tên Đào phải ko !
_uh ...sao bạn biết mình
_ko...lúc nãy nghe mọi người gọi thôi...mà bạn cũng học lớp X với t luôn hả...
_uhm...trước kia thôi ...h mình chuyển ra Bắc rồi....
_uhm...hèn chi ..tại mình cũng hay qua lớp x mà ko thấy bạn...h bạn về đây chơi hả...bạn ở với ai trong đây...
_ uh... thiệt ra..mình về...thăm T. - Đào nhìn tôi..nở nụ cười lém lỉnh......chính nụ cười ấy ngày xưa khiến tôi...yêu Đào bao nhiêu...h lại làm tôi sợ hãi bấy nhiêu...xích lại gần linh...tay tôi khẽ chạm vào tay linh...rõ ràng là đào biết chúng tôi h đã là người yêu ...tại sao còn chơi trò hai mặt như vậy...ko thể để điều tồi tệ xảy ra thêm nữa...tôi vội vã chen vào
_ h ..t mắc đưa Linh về chút....có gì...mai gặp nghen . - tôi vội vã kéo linh đi...nhưng có vẻ Linh vẫn còn muốn tìm hiểu rõ ngọn nghành quan hệ giữa tôi và người con gái mới xuất hiện này...em giằn tay tôi ra và nói
_ từ từ...sao t bất lịch sự dữ...bạn bè ở xa về mà...
vẫn với cái giọng hết sức hồn nhiên ấy ...đào nói
_ ko sao đâu...h đào cũng về mà...tại lúc nãy...t hẹn đào mai ra quán cà phê ...nên phải về ngủ sớm...mai đi nữa...
_ủa vậy hả... - linh quay sang..trừng tôi một cái tóe lửa...
_uhm...à..t ơi...mai chở Linh đi theo luôn nghen...đi đông cho vui...2 người buồn lắm....
_ à...ừ... - tôi đáp lại.......
Cả quãng đường về nhà...linh cứ theo tra hỏi tôi về Đào...khiến tôi phải nghĩ hết lý do này đến lý do khác ...
Đêm hôm đó..ko tài nào tôi ngủ được...Ánh mắt đầy ẩn ý của Đào lúc tối...cứ ám ảnh tôi...ko biết là em đang có ý định gì....dù sao thì trước mắt...phải tách Linh ra khỏi chuyện này đã....
...
_t...dậy đi ...h này mà con ngủ ..dậy coi....
mở mắt ra...trận nhậu đêm qua làm đầu tôi đau ê ẩm...thì ra là linh...
_ ủa...làm gì ở đây...qua hồi nào vậy....
_mới...dậy đi...ngủ gì ngủ dzữ...
mới sáng đã lằn nhằn...thấy ghét...tôi uể oải mò vào phòng tắm...từ ngoài...tiếng linh vọng vào...
_sao...hôm nay ko đi ra cà phê hẹn hò với em Đào à ! -lại cái giọng ghen tuông vô cớ....đúng là đàn bà...tôi đáp lại chọc tức linh
_ đương nhiên là đi rồi...sao ko...người ta ở xa về mà...mình phải tiếp đãi chu đáo chứ....
_ uhm...chu đáo chứ sao ...con gái người ta hấp dẫn vậy mà...ko chu đáo sao được... - mới có chút mà đã hờn giận...
bước ra nhà tắm...nhìn cái mặt méo mó hờn dỗi của búp bê..tôi lại buồn cười...giật dt trên tay em ra...tôi đè em xuống...
_ bỏ ra coi ...ghét cái mặt... - lại giả vờ chống cự...tôi biết tẩy ...mò tay vào trong váy...tôi xoa bướm liên tục...nghiêng người qua một bên...em dằn tay tôi ra...nhưng bàn tay lì lợm của tôi nhất quyết làm em phê tới cùng....cuối cùng thì ...dâm thủy em cũng ứa ra ẩm ướt khe bướm....nằm trong lòng tôi...em phản đối...
_ mới sáng...đã dâm...
_ai biểu qua phá người ta ngủ chi...hihi
em nhắm mắt lại...chịu đựng từng đốt ngón tay tôi..lần lần chui vào trong âm đạo nhầy nhụa....
dt tôi reo lên...khỉ gió...ko biết thằng nào mà khéo phá thế...ra là đào...ko biết sauu màn sỉ nhục tôi đêm qua...h cô nàng còn muốn gì đây...
_ alo...đào hả....
_ chứ ai nữa...
_sao...có chuyện gì ko ...
_ ủa...tối qua nói rồi mà sao quên nhanh vậy....
_ủa...nói gì....có gì nói đi....
_ông...quá đáng vừa thôi nha...tối qua hẹn người ta đi ...h bảo ko có gì hả ...
sặc...chỉ là một lời nói đùa....ko ngờ cô nàng nghĩ là thật...
_sao...h có đi ko...tui rủ thằng Sang nữa nè.... - cái gì ...thằng chó sang ư...đúng rồi...chắc em nghĩ là tôi và nó còn thân nhau như hồi lớp 11 , thằng bẩn thỉu này ...nhất định ko thể để nó lại gần đào được...
_ ê ê...đừng...chờ 1 chút tui qua...đừng có rủ thằng Sang !
_ sao ...thì có nó đi cho vui...lâu rồi ko gặp mà...
_ h bà có muốn tui đi ko , muốn thì đừng rủ nó...
_gì kì vậy...sao thế
_ chút gặp rồi nói...chờ chút đi
_uhm..qua liền nghen...
mải miết nói chuyện...tôi quên rằng....búp bê vẫn còn đang nằm trong lòng tôi....
_ Sao...hẹn em rôi hả...h sắp đi lo cho em nó hả... - lại giận hờn vu vơ
_ mệt linh quá, bạn bè thôi mà cứ nghĩ lung tung...
_bạn gì....nhìn thái độ ông với nó là tui biết...
_ mệt quá...ko phải bạn mà tui kể cho nó nghe chuyện tui với bà làm gì , tui điên hả
đuối lý ko cãi được nữa...em đành im lặng...quả thực...phụ nữ có linh cảm thật đáng sợ....nhưng có lẽ ko muốn buông tha cho tôi..linh lại cứ nằng nặc đòi đi theo...tôi đành phải đầu hàng ....h mà ko cho theo ...thế nào cũng chiến tranh lạnh giận hờn bỏ ăn bỏ ngủ...đúng là đàn bà..chỉ thế là giỏi !
Vừa thấy tôi và Linh đi cùng nhau...khuôn mặt đang rạng rỡ của Đào đã nhanh chóng chuyển sang khó chịu...tôi hiểu cảm giác của em...nhưng ko còn cách nào khác là để em đi 1 xe riêng...
trong quán cafe...tôi hơi bị bất ngờ khi chính tôi lại đóng vai khán giả ngồi nghe 2 cô nàng tám chuyện...nhưng điều làm tôi "nhột " nhất ko phải là việc bị gạc ra ngoài rìa mà là những lời nói bóng gió của Đào ...còn búp bê thì vẫn ngây thơ như chú gấu cột nơ thích làm thơ ....cười từ đầu buổi đến cuối ...tuy vậy..nhưng tôi đi guốc trong bụng em...đằng sau nụ cười ấy...tôi biết có hàng loạt những thắc mắc đang nổi lên trong đầu em...dù sao thì vẫn ko có gì đi quá giới hạn ...tạm thời thì mọi chuyện vẫn ổn...nhưng khi linh vừa đi nghe dt...
_ á - bàn chân đào dậm lên chân tôi đau điếng...- đau ...tự nhiên...
_từ nhiên cái gì mà tự nhiên...ông đi 1 mình ko nổi hả ...rước theo làm gì vậy...ông sợ tui cưỡng bức ông hả...
những ánh mắt xung quanh đổ dồn về phía chúng tôi...
_trời..nhỏ nhỏ thôi...có gì từ từ nói mà...
_ từ từ cái gì mà từ từ ...ông coi chừng tui đấy... - linh thì đang quay lại mà cứ xồ xồ thế này thì hỏng bét...
_ thôi cho tui xin...ráng chịu chút đi...rồi...chút nữa chở linh về xong rồi bà muốn đi đâu tui chở đi được ko...
_ ko , h chở nó về liền đi rôi quay lại đây...ko thì đừng trách sao tui độc ác...tui mà nói ra..
_ thôi mà ! lạy bà ....chờ chút đi...rồi tui đền cho mà....
_ ông coi chừng tui đấy....
_ uhm ...t thua , được chưa ! cười lên đi ..đừng có nhăn nhó vậy chứ !
có lẽ ko nở để tôi khó xử...linh vừa quay lại...cả hai chúng tôi đều cười tươi như hoa...nhìn mặt nhăn nhó của l ...tôi nghĩ...chỉ có thể là ông anh đầu gấu đang réo ở nhà...
_ anh linh gọi hả....
_uhm...ổng gọi về ăn cơm... - em than thở....nhìn sang phía đào...nụ cười đắc ý nở trên môi cô nàng....
Vừa chở em ra khỏi quán ca phê...tôi lại nhận ngay một cái đập vào lưng đau điếng của búp bê...nay là ngày gì mà bị đánh hoài vậy trời!
_ cái gì nữa đây ! tự nhiên đánh t la sao !
_ ông nghen...coi chừng tui đấy !
_ chuyện gì nữa trời ! tui làm gì đâu !
_ lúc nãy tui đi...ông với nó xáp lại nói chuyện gì thế ! mưu tính gì phải ko !
_nữa ! làm gì có ! cứ suy diễn lung tung
_từ xa tui thấy hết nhen ...đừng có chối !
_nữa...mệt linh thiệt ! đã nói chỉ là bạn bè mà ...
_khó tin quá ! bạn bè cả đống sao nó ko hẹn ai mà hẹn ông ! bạn bè gì mà đi uống nước mà mặc đồ hở ngực hở đùi vậy !
_ thì nó bận kệ nó ...liên quan gì đến t đâu ...
_ko liên quan gì hả...hồi nãy...tui để ý...thấy ông liếc vào trong ngực nó mấy lần nhen ! đừng có chối !
_ặc...thôi tui thua bà...
và cứ thế ...suốt đường về...em làm tôi phát cáu lên với những câu hỏi ghen tuông vô cớ của mình...đàn bà quả thực ...bên ngoài thơn thớt nói cười ...nhưng bên trong nghĩ gì...thì có chúa mới biết được !
......
cuối cùng cũng thoát khỏi tình thế tiến thoái lưỡng nan....vừa chở linh về xong...tôi đang định kiếm cớ gì đó gọi cho Đào...xin rút nhưng đã muộn....nhìn số dt của Đào hiện lên...tôi lại thấy rờn rợn...
_ alo....ông làm gì lâu dzữ...xong thì qua nhà tui nhen.
_à..ờ...thôi có gì..để...tối đi ...được ko...má tui mới gọi..
_ông đừng có xạo tui ! h có qua ko ! ko thì đừng nhìn mặt tui ! ..tút ...tút...
...ko biết em còn tính bày trò gì chơi tôi nữa đây...dù đang rất mệt mỏi nhưng đành phải quay lại...có gì dỗ ngon dỗ ngọt em vài câu rồi đánh bài chuồn vậy...
từ trong nhà ra...em làm tôi cảm thấy "ngứa ngáy " với ánh mắt gợi tình của mình...
_ biết điều đấy ..hihi.. - ơ con nhỏ này...được nước lấn tới...quá quắt thật...thôi thì...nhịn nó một chút...để xem còn chiêu gì ko ...
_ thôi lên xe nhanh dùm em đi chị ! -tôi gắt lên...
_hihi...đi ...
....
Bắn thẳng ra ngoài phố...quả thực h tôi cũng ko biết đi đâu nữa...nhìn bầu trời âm u , chắc cũng sắp mưa...hay là dụ em vào công viên ngồi nói chuyện rồi khi nào trời mưa thì phắng về nhà vậy....
_ ủa...đi đâu đây t... - Đào hỏi tôi.
_ ha ! thì muốn đi đâu ...nói đi ...chứ tui đâu biết bà thích đi đâu...
_trời ! ko biết mà làm một lèo...
_thôi h vầy....nói nghe nè Đào...h nhen..mình kiếm chỗ nào...chỗ nào mà...
_sao...chỗ nào sao ... - từ phía sau ...em áp lên mặt tôi nghe ngóng....hihi...cho ăn quả lừa nè cưng
_vắng vắng ấy...
_để làm gì ...
_thì....làm
_ làm gì nói đi... - em tỏ ra e thẹn...
_ đào đoán thử đi...h t muốn làm gì... - thử xem...em có đen tối như tôi nghĩ ko...
_ai biết...nói thử coi...
_đào hư lắm...hôm qua h..đào dám hù dọa t...h phải kiếm chỗ nào...để t phạt Đào ...
chưa dứt câu...em đã nhéo tôi một cái....
_ông dám à...tui chưa phạt ông là may nhen ....ông bỏ tui theo con khác...h còn dám lớn tiếng nữa...
_chuyện ko phải như vậy đâu...dài dòng rắc rối lắm...
_thôi ông đừng có bày trò ...tui hết tin ông nổi....
_uhmm...Đào nói thì giỏi lắm...Đào ở ngoài đó thì sao biết được mọi chuyện trong này ! chính đào bỏ tui ra đi mà còn lớn tiếng nữa...uhm...tui theo con khác vậy đó...Đào có dám nói ngoài đó đào ko theo ai ko!
_ông.... - em định nói gì đó...nhưng lại thôi...bầu ko khí đang sôi nổi...chợt trầm lắng trở lại...chợt tôi nhận ra...em đang đưa tay lên mặt làm gì đó...trời...thì ra là em lau nước mắt...tôi thấy ân hận vô cùng vì câu nói vừa rồi...chỉ định đùa một chút..nhưng ko ngờ lại làm tổn thương em...chợt tôi nhớ lại hình ảnh đào của tôi 1 năm trước...cái đêm mà chúng tôi bên nhau trên biển..em cũng khóc ...khi thú nhận với tôi...về chuyện em đã bị thằng chó Sơn hại đời...tình yêu và nỗi đau xót của tôi dành cho em lại dâng lên tràn ngập trong lòng...đưa tay ra sau...tôi cầm tay em kéo lên trước bụng...để em có thể ôm chặc lấy tôi...để chúng tôi có thể tìm lại cảm giác nồng ấm bên nhau như những ngày đầu thơ dại giữa trường trung học phổ thông yêu quí.... _dzô đi Đào...ko say ko về nhen....
_ hihi...dzô...mà nãy h...bao nhiêu chai rồi...
nhìn vào sọt heniken...chỉ có 2 chai là bật nắp...tất cả còn đều còn nguyên...thật là bẽ mặt...tất cả cũng vì tửu lượng tôi ko được....cao như giang hồ đồn đại...mang tiếng là đàn anh một sảnh ăn nhậu "ngầm " nhưng sự thât thì tôi uống được rất kém...tất cả vì tôi mang nhóm máu O , di truyền từ ba , mỗi lần đụng vào bia rượu dù chỉ một chút ít nhưng cũng đủ làm mặt tôi đỏ bừng bừng như lửa đốt...và tất nhiên kéo theo đó là những cơn đau đầu và mệt mỏi kinh khủng...nên mỗi lần đi nhậu...đằng sau ly bia...tôi vẫn thủ sẵn ly nước ngọt cho dễ uống...nhưng vì lần này chỉ có tôi và Đào...để chứng tỏ bản thân...tôi đành ngồi chịu trận..
_ hihi...t ơi...ông đi soi gương đi...mặt ông dzui quá...hihi.. - gõ đũa lên đầu tôi...em cười khoái chí ...kệ...miễn làm em vui là được...nhìn hai cái má ửng hồng của em...tôi lại thấy muốn yêu em quá chừng...
_ hihi...mặc bà cũng đỏ lét mà nói tui...
_ ủa vậy hả... - đưa tay lên má...em xoa xoa ... -hèn chi...tự nhiên thấy mặt nóng nóng...
càng về chiều...quán nhậu càng đông...kẻ ra người vào....mặc dù có ko ít người đẹp trong quán...cả những cô nhân viên tiếp thị bia nữa...nhưng Đào của tôi vẫn là tâm điểm của mọi ánh nhìn...nhìn em thật khêu gợi làm sao...đến một người đẹp như búp bê nhà tôi còn thấy nóng mặt nói chi là đàn ông trong quán này...phải công nhận rằng nhiều lúc tôi ko thể rời được hai bầu ngực căng tròn của em...cả cái áo lót đỏ thắm lúc ẩn lúc hiện nữa...lúc còn tỉnh táo còn giả vờ liếc quanh quẩn...nhưng khi men bia đã âm ỉ trong người...tôi lộ nguyên hình thành con ma háo sắc...cứ vừa nói chuyện vừa nhìn chăm chăm vào cổ áo em...chân thì lúc nào cũng tìm cách áp vào đùi em phía dưới bàn...nhưng điều khiến em hấp dẫn nhất vẫn chính là nụ cười tinh ranh của em ...nụ cười thể hiện một con người cá tính mạnh mẽ và đầy tham vọng...
... gắng gượng thêm 2 chai nữa ..cả hai bây h...ko ai còn ngồi vững vàng được nữa...có lẽ đã đến lúc ra về...vừa ngồi lên xe em đã lắc vai tôi dữ dội....
_trời...nhanh đi t ơi...về nhanh dùm đào cái...
_ủa...sao vậy...đi đâu cho hết đỏ mặt đã chứ...h về nhà đào thấy thì sao...
_uh...nhưng mà đi đâu...cho đào...đi vệ sinh tí đi...chịu hết nổi rồi....nhanh đi...
_ặc...vậy quay lại quán nhậu đi...mà sao nãy thấy đào vừa ...vào trong đó ra mà...
_thì vào...nhưng mà ...dơ kinh khủng với lại có nhiều người đi qua đi lại...chịu ko được...t ..biết chỗ nào ko...nhanh dùm đào đi...có nhà người quen nào gần đây ko...
nhìn cái điệu bộ sắp...ra đến nơi của em....tôi ko thể nhịn được cười thêm nữa...
_trơi....hihi...gì mà...nghiệt ngã vậy em...
_còn cười nữa...nhanh đi...
_im...để t nghĩ coi...
chợt 1 ý nghĩ nảy ra trong đầu tôi
_ ra....công viên tạm nghen...
_có nhà vệ sinh hả....vậy nhanh đi...
_ko ...nhưng mà có...nhiều bụi cây lắm...
_trời...lạy t....nghĩ chỗ khác dùm đi,...
_hết chỗ rồi..thì cứ ra công viên đi...có gì t canh cho...ko sao đâu...
_thôi nhanh lên dùm đào đi...ra đó rồi tính...
còn tính gì nữa...chắc căng cứng bên trong rồi chứ chả chơi...tôi vội tăng ga phóng một lèo ra công viên phía biển...tội nghiệp cho đào yêu dấu của tôi...qua đoạn đường gồ ghề...em chỉ còn biết bấu chặt lấy tôi chịu đựng....
_trời...t ...giết đào hả...từ từ dùm Đào được ko...ứ....
tôi định cười nhưng may mà kiềm nén lại được...tội nghiệp em...mắc cười muốn chết đi được...lần đầu tiên tôi lại thấy một người con gái trong tình huống dở khóc dở cười này...
_ra chưa... - tôi quay lại nhìn em thăm dò....
_ còn nói nữa....nhanh dùm em đi anh !
nhưng...ông trời thật là nghiệt ngã...
tôi lại quên bén đi rằng...lúc về chiều...công viên sẽ đông nghẹt người đi tập thể dục và tắm biển...dựng xe vào bãi...tôi đỡ em đi từ đầu này đến đầu khác mà đâu đâu cũng toàn người là người...
_chết đào t ơi...em ôm bụng gục xuống...- trời ơi là trời ...h thì tôi cũng hoảng loạng thật sự....ko ngờ lại phát sinh những chuyện kì cục như thế này...cứ thế này thì em vở bàng quang mất...
_ trời..hay là cứ...ra đi ...
_ điên hả...ko....
_trời ơi làm sao đây....
_ủa...con bé sao vậy em..- một bà chị mặc áo phao đi qua thấy đào đang ôm bụng nhăn nhó thì dừng lại hỏi thăm...tôi cũng ko biết trả lời chị ta sao nữa..chả lẽ nói là do ...xăng đầy bồn...
_á...trời ơi đúng rồi.... - tôi hét toáng lên....
_sao... - Đào đau khổ nhìn tôi...
_lên đây t cõng ....nhanh lên....
_làm sao...
_đừng có hỏi nữa...nhanh lên.... -trèo lên lưng tôi...tôi bấu chặt lấy đùi em....phi thẳng ra biển...ko kịp cởi áo quần gì hết...chúng tôi đầm mình vào những con sóng...rồi ra xa bờ dần...và em nhìn tôi cười mãn nguyện...nỗi đau của em đã được giải tỏa...còn tôi thì đang tìm cách tránh xa em một chút vì...làn nước xung quanh tôi đang ấm dần lên....
_sao...cạn bình chưa !
_quỷ...
_kinh quá đi...chắc tối về phải xài hết chai sữa tắm quá...
_ ông...đừng có bày đặt...hồi xưa...ngày nào cũng....áp mặt vào ..chỗ đó của tui...hun hít tùm lum...sao ko thấy kinh đi...h còn bày đặt..thấy ghét...
_hihi...thì ...hồi xưa...đào là vợ t...mà của vợ thì sao chê được...
_xí...
_thôi...đùa muh...nói vậy...chứ ai ghê gì đâu...mà nãy h cõng chạy gần chết nè...sao ko thấy cảm ơn người ta một tiếng coi...làm sợ gần chết !
_cảm ơn...mà ai biểu...dụ người ta đi nhậu ..muh tui ko sợ thì thôi...t làm gì sợ...
_ Đào nói hay quá ! nhịn lâu ...nó vỡ ra ...thì tui biết làm sao... - tôi quay đi giận dỗi...
_thì...đào nói vậy...thôi..chứ đào biết t ...luôn thương đào mà...phải ko ! hihi...thôi đừng có hờn...con trai gì mà...
_Đền cho tui đi !
_mới chút mà đã...giữa biển mà đến cái gì !
_sao đâu...giữa biển nó mới ...độc...hihi...lại đây...
_thôi...người ta nhìn... - chống cự là vậy...nhưng em vẫn đu lên người tôi...chúng tôi kéo nhau ra xa một chút...tránh xa những người đang tắm xung quanh....tay em bắt đầu...nghịch thằng nhỏ của tôi....
_mới 1 năm ko gap mà teo lại còn chút xíu vầy...mà làm ăn được gì mà ham...
_ hehe...đừng coi thường nhen....bây h trong nước...nó sợ...chút nữa lên bờ...đè đào xỉu luôn ....
_ghét cái mặt...cái tội dâm ..đánh chết cũng ko chừa ! - bóp chim tôi một cái..rồi em bơi đi ra xa......hehe..thích chơi mèo vờn chuột à...tôi vội vã đuổi theo...kéo chân em lại...ôm lấy cặp đùi trắng múp của em...ko bõ công mấy hôm nay ...liếc trộm...đưa tay mò lên mông...có vật gì đó..cộm cộm trong quần em...thôi bỏ mẹ rồi...
_Rồi...tiêu rồi Đào ...
_ hả...sao vậy...
_còn sao nữa...dt bà đâu !
_trong túi....ặc...trời ...
kéo nhau lên bờ...thế là đi tong 2 cái dt...cầm dt em về...tôi hứa sẽ giúp em sửa ...vì nghe đâu chỉ cần bỏ dt vào tủ lạnh đến khi hơi nước bốc đi hết là được...nhưng dù sao điều đó cũng ko thể phá vỡ được buổi chiều tuyệt với của hai chúng tôi...dù trời đã gần tối...và quần áo ướt sũng làm chúng tôi thấm lạnh....nhưng chúng tôi ko thể rời mắt khỏi nhau dù chỉ 1 khoảnh khắc...ko có những nụ hôn...ko sự đụng chạm thể xác cuồng nhiệt.....chỉ cùng đào hố chôn nhau trên cát...rồi nắm đó...ngắm mặt trời khuất dần sau những ngọn hải đăng trên những hòn đảo hoang vắng...chiều mùa hè với cái hương vị mằn mặn của những tinh thể muối biển đọng trên môi ...sẽ ko bao h phai trong kí ức của tôi và Đào....
....

Vừa bước vào nhà...
_ H mới thèm vác mặt về đấy à ! - tôi giật bắn người nhìn qua...ko ái khác đó chính là mẹ...vẫn như ngày còn bé ..mỗi lần tôi đi về muộn hay nghịch ngợm gì đó bị hàng xóm qua mắng vốn...có điều là ko còn những cây roi quất đau nhói da thịt như ngày xưa nữa...mà là những lời lẽ giáo lý nặng nhẹ ko sót điều gì trên đời ! tôi hồi hộp bước vào trong...cảm giác ko khác gì một thằng nhóc của những năm về trước dù tôi h đã 18...đúng là ...tề thiên đại thánh dù có thần thông quảng đại đến mấy cũng ko thoát khỏi bàn tay của " như lai phật tổ " .
_má...
_ anh làm gì mà đi từ sáng sáng sớm đến tối mịt mới mò về vậy ! anh đi sao ko đi luôn đi , về làm gì nữa !
_ đi có công chuyện mà má...
_công chuyện gì ! tôi chả đi guốc trong bụng anh ! anh thì công chuyện gì !
_thì...thi xong rồi ...phải để thư giãn chút chứ ! cứ ở nhà ...hoài ...chịu sao nổi !
_ thư giãn ở chỗ nào , với ai anh nói tui nghe thử coi có lọt lỗ tai ko ! anh thư giãn cái gì mà từ 6 h sáng đến 6 h tôi ! anh đàn đúm ở đâu ! làm cái khỉ gì mà điện thoại cũng ko gọi về ,thà anh mồ côi mồ cút ! đây rõ ràng có cha có mẹ , có nhà có cửa mà anh có coi ai ra gì đâu ! sao ko đi luôn đi mà về làm cái gì !
_ mệt quá...điện thoại hư rồi mà ...
_ hư sao ko mượn người khác. anh đừng có dối trá với tui !
_thôi mà ... - có vẻ mẹ đã rất giận ...ko hiểu ở nhà có chuyện gì ko mà khiến mẹ nổi giận đùng đùng như vậy...chắc con mèo lại gây ra chuyện gì rồi...
_ làm gì người ướt nhẹp thế !
_thì...mới tắm biển mà...để con lên thay đồ đã..lạnh quá nè....rồi xuống cho má chửi tiếp .được chưa !
_ còn ko đi đi đứng đó nhiều lời tôi phát mấy phát bây h !
..quả nhiên ở nhà có chuyện thật...thay đồ xong...tôi qua phòng con mèo...thì thấy có tiếng thút thít của nó....
_bật điện lên chứ làm gì mà nằm trong bóng tối vậy mèo ! - điện sáng...nó nằm thu lu trong góc ...trời..ko biết có chuyện gì nữa đây ....chắc lại vòi vĩnh gì rồi bị mẹ la tự ái lên đây nằm trùm mền tự kỉ đây ma...
_ tắt đi ! đi ra đi ! - nó quát một cái làm tôi mất hồn...đấy là tính cách tôi ghét nhất của những người phụ nữ trong nhà này ...giận cá chém lung tung ...tính cả mẹ và con mèo nữa ...là sáng h tôi bị 4 người phụ nữ chặt chém mà ko có lý do ! bực bội thật...ko ngờ có ngày một kẻ trùm xò như ta bị ức hiếp như thế này ... trả lại bóng đêm cho căn phòng...tôi mò lên giường với con mèo....
_ sao...có chuyện gì..nói anh nghe coi... - tôi lắc lắc vai nó....
quay lại...nó đẩy mạnh tôi ra khỏi giường...
_ ông đi ra cho tui...đi ra...! - có vẻ nó còn đang rất ấm ức...mệt mỏi thật...đã mệt mà còn gặp mấy vụ hờn dỗi này ...ko gì chán bằng...thôi kệ..từ từ hỏi...h nó đang bực mà cứ nhiều chuyện nó chẳng chửi cho....nhưng mà dù sao cũng nằm bên nó cho nó đỡ tủi...đưa tay vén tóc con mèo qua một bên...định hun nó một cái thì nó đã gạt ra...gớm chưa...giằng co một lát thì cũng ôm được nó...con gái mà...cứ giả vờ chả thèm này nọ...chỉ là dàn cảnh...cả buổi trưa đi rong rong ngoài đường...rồi quần nhau cả chiều trên biển với đào ...h thì tôi cũng đã thấm mệt...nhắm mắt lại...tôi cứ nhớ mãi ánh mắt quyến luyến của em...lúc chúng tôi chia tay lúc ban chiều...dù định gọi điện cho em...nhưng sợ gặp người nhà...rồi nếu có gặp được đào ...thì cũng ko biết phải nói gì...vì cả buổi chiều nay trên biển...chúng tôi đã nói ko biết bao nhiêu là chuyện rồi...phải kiềm chế lại thôi...có lẽ đây chỉ là cảm giác nhớ nhung nhất thời...rồi cũng sẽ qua đi...mình đã có búp bê...và còn thiên thần nữa...ko được làm khổ thêm người con gái nào nữa...tự trấn tĩnh mình là như vậy...nhưng dù sao..cảm giác luyến tiếc vì cả một buổi chiều dài đằng đẵng như thế...mà vẫn chưa được hôn em 1 lần...cứ khiến tôi bức rức mãi...dù sao thì ...cũng mệt rồi...ngủ cho khỏe...ngày mai rồi tính...
...
_ T.....
.hơi thở mèo ...phả ấm nóng bên má...nghe hơi thở nặng nhọc của nó....chắc nó khóc nhiều lắm...tội nghiệp...hình như có ai đó gọi tôi...
_ T ..... - đúng là má đang gọi....nâng tay con mèo ra khỏi ngực...tôi lò mò ngồi dậy....bước xuống cầu thang...
_gì vậy má....
_dt đây nè...làm gì mà kêu khản cổ mới thưa thế !
_ Đang ngủ mà...
_nhanh lên đi người ta đợi !
Cầm dt lên....
_ Alo....
_T hả...Đào nè.... - thì ra là em...tự dưng tim tôi lại đập loạn xạ...cứ như là lần đầu em gọi cho tôi....vừa sợ vừa thích....
_ sao...đào...có gì ko...
_ à ờ...dt...tui ...sửa xong chưa ....
_ xong rồi... -bốc phét thôi. vừa ra tiệm dt vất ở đấy .

_xong rồi hả...vậy h ..đào lấy được chưa ...
_ à...được...mà ...bây h t ko ra khỏi nhà được... - nhìn sang ghế nệm...tóc gáy tôi dựng đứng lên khi thấy mẹ vẫn đang nhìn tôi trừng trừng...chắc đang cố do thám xem có ai đang rủ rê ông "quý tử " của mình đi nữa ko....
_ủa...vậy hả...vâỵ thôi....ko sao đâu...mai cũng được...
_Đào muốn giải thoát cho t ko.... -tôi thì thầm....
_hả...cái gì...giải thoát gì...
_đừng hỏi nhiều...nếu muốn gặp t thì...sau khi cúp máy...5 phút nữa....gọi lại...làm giọng thảm thiết...lên...như là có chuyện khẩn cấp....lắm...nhớ chưa...
_trời...phải...làm vậy hả...
_nếu muốn gặp t...thì làm vậy đi....nhớ ko.....thôi nghen....nhớ phải giả giọng ...ok....thôi nghen....
Đã 10 phút trôi qua...vẫn chưa có tín hiệu gì ...ruột gan tôi cứ nóng rân lên...ko biết em làm quái gì mà lâu vậy....
_ T ơi...dt nè ... - tôi bật dậy khỏi giường...làm một mạch xuống dưới nhà....
_ủa...ai nữa... -tôi giả vờ hỏi mẹ...
_ai biết...nghe đi !
cầm máy lên...
_alo...ai đếy đêý....
_đào nè...sao rồi..t...đi được ko...
_ Trời ! sao ...bị hồi nào ! có nặng ko ! - tôi hét toáng lên ...chắc mẹ đã nghe thấy....
_trời...hihi...xạo lạy luôn...thôi tui cúp máy đây...ông cứ ở đó mà rên đi nhen...
_ rồi ...15 phút nữa...t tới liền...trời...xui thiệt...chờ chút nhen....
vừa quay lại..mẹ đã đứng sau lưng...ánh mắt đầy lo lắng...
_cái gì thế t...có chuyện gì thế...
_bạn con nó bị tông xe...mới vào viện...mà ba má nó về quê rồi...h chắc phải qua...giúp nó....
_trời ! đi đâu mà bị...nặng ko ...để tui chở đi...anh biết gì mà đi ...bệnh viện nào !
_ặc...à...ờ...ko nặng lắm...chắc trầy xướt bong gân gì đó thôi...mình con đi cũng được ...ko sao đâu...
_có được ko...thôi để tui đi cùng chứ có gì đâu...có người lớn dễ lo liệu hơn....đi thay đồ đi ...tui chở đi !
_ko cần đâu má...h con mèo ...nó đang buồn...má lên ..dỗ nó đi...h mình đi hết...bỏ nó ở nhà một mình tội nghiệp...
_gớm chưa ! ...thôi đi đi...có gì...gọi điện cho tui nhen......
....

vừa ra khỏi nhà....trời bắt đầu mưa tầm tã...may mà có cái áo mưa trong cốp...tôi bắn như bay đến nhà em....càng tới gần nhà em..tôi càng lo ko biết làm sao để gọi em ra ...dt thì hư hết mẹ ..trời thì mưa tầm tã...nhưng ...tôi đã lo xa...chỉ vừa tới nơi...
_ T ...đây nè... -dưới mái hiên gần đó..em đang đứng chờ tôi...dưới ánh đèn đường vàng vọt...khuôn mặt em đã nhợt nhạt vì lạnh...dựng xe xuống...vứt cái áo mưa ra khỏi người ...tôi vội vã ôm lấy em...xiết chặc em trong vòng tay tôi...như lần đầu tiên chúng tôi ôm nhau...trong cái nhà vệ sinh bẩn thỉu của trường Thpt...ko hiểu điều gì...khiến tôi chợt cảm thấy kkhao khát em đến vậy....có lẽ đó là ngọn lửa tình yêu...mà chúng tôi đã cùng nhau nhen nhóm ở quá khứ...h lại bùng cháy...như chưa hề có cuộc chia tay nào ...em vẫn là em...và tôi vẫn là tôi...những cách trở thời gian và không gian...càng làm chúng tôi yêu nhau hơn....rồi em lại khóc...lại những tiếng khóc đầy oán trách ấy....
_ T ...xin lỗi... - tôi xiết chặc em hơn...
_ T im đi...T thật khốn nạn đấy....ai cho t ôm Đào....ai cần t ôm hả...
_T..lạnh lắm...Đào ko biết....từ lúc đào đi...t sợ như thế nào đâu....tại sao đào đi hả...đào đã hứa...là mình sẽ bảo vệ cho nhau mãi mãi mà... - h thì tôi cũng không kìm được nước mắt....
vuốt những lọn tóc ướt trên trán tôi qua một bên...em nhìn tôi ....
_ Nó...có làm gì t ko...lúc đào đi...phải nó đánh t phải ko...thằng chó ấy...nói đào nghe đi...rồi mình cùng trả thù cho t... - đúng là ánh mắt căm giận của em ngày nào...h thì tôi hoàn toàn tin rằng...dù thơi gian có trôi qua thì linh hồn em vẫn luôn ở nơi đây...cầu nguyện cho tôi....một thằng nhóc chỉ biết lén lút yêu em...và dựa dẫm vào tình yêu của em để tồn tại...
_ uhm...nhưng mà...t đã trả thù được cho mình rồi...Đào muốn nghe ko...
_ có...kể đi...
_nhưng mà...dài lắm....chắc phải hết cả đêm mới kể hết mất....
_ t sợ hả...có dám..đi qua đêm với đào ko...hay muốn về với mẹ....
_thôi cô ơi...ngày xưa tôi với cô vật nhau trong lớp ..ai đòi về với mẹ trước hả... - cả hai tựa vào nhau cười khúc khích...như những ngày hạnh phúc tay trong tay ko rời ....hơi thở em...vẫn nồng ấm như cái đêm đầu tiên ân ái giữa hai hàng ghế trong phòng học ...và...đêm đó...trong khách sạn quen thuộc ...nơi mà lần cuối cùng chúng tôi yêu nhau....em trở thành người đầu tiên....nghe tôi kể về yesterday...những tháng ngày chìm nổi trên con đường đi tìm hình hài của mình trong cuộc đời này...
_ T....t...dậy đi ....t...dậy...
Cái gì nữa đây...mới sáng mà ai phá vậy...
_gì ì ì ì ...thế ế ế ế ế ế ....
_9 h rồi...dậy đi về nè...
9 h thì 9 h...đã lỡ rồi thì lác luôn ...h về cũng ngủ chứ làm gì mà hối ko biết...ôm em kéo vào lòng...tôi nói..
_ mệt...wa....a....a.... nằm chút nữa đi...mới ngủ được chút ò mà....
_thôi về đi....đã lén nhà đi ....
có lẽ em mới tắm...mùi xà bông tỏa ra thơm lừng...làm chim tôi tự nhiên...thấy nứng....
_từ từ....chưa kịp làm gì mà...tự nhiên ...vào đây nằm ngủ ...rồi về hé....
_ thì ai biểu tối qua kêu làm ...rồi nằm lăn quay ra ngủ ...h nói nữa....thoi về đi....tui còn ở đây lâu mà...lúc nào làm...chả được...tối qua nói dì tui về sớm...h 9 h rồi....đi....dậy đi....về rồi ngủ tiếp....
úp mặt vào mái tóc mượt mà của em...tôi cố chèo kéo...
_mệt quá...nằm chút nữa đi...chờ t vào...tắm rồi...ra làm một cái chứ...hôm qua h....gần bướm...mà chưa hun được cái nào...thèm chịu ko nổi nè.... - tay tôi mò lên ngực em ...còn thằng nhỏ trong quần thì bắt đầu cương lên ...cạ mình dữ dội vào lưng em....cố chịu đấm ăn xôi...đã thật...quả là ko gì thích bằng mới ngủ dậy đã được sờ vú cạ chim...và như mọi cô gái khác khi bị người yêu kích thích...em bắt đầu thở phì phò..
_thôi...mà....hờ....ông...làm như thèm bướm ...tui lắm ko bằng...chả ngày nào cũng tí tởn với con Linh.....
mặc em...nói gì thì nói...tôi cứ bóp cự cạ cho đã trước đã....nứng chịu ko nổi...mới 1 năm mà ngực em..đã to ra rất nhiều...nhưng ko cứng bằng lúc còn ở đây..ko biết có thằng nào bóp ngoài đó ko....
_sao...vú đào...h..mềm dzữ...
_..hờ...hờ...mềm là...sao....
_là ..ko cứng...như năm trước....có bị ai bóp ko đấy....
_dzô diên...vú tui...tui ko bóp thì ai bóp....
_khó tin quá...đưa bướm đây...kiểm tra cho chắc.... - tay tôi mò xuống...áp lên mu em...
_thôi....cứ sờ..mó lung tung...đi tắm đi.... - đẩy tôi ra...em kéo áo xuống...
_tắm xong ..phải cho hun mấy cái đấy nhé...ghiền lắm ròi đấy....
_ ko !
thế đấy...con gái lúc nào cũng vậy..nói có là ko ...ko là có....để xem..em nhịn thèm được bao lâu....nhảy vào nhà vệ sinh.....tôi tắm cho thằng nhỏ trước...vừa tắm vừa chọc em...
_ Vào đây đi Đào...t cho coi cái này hay lắm...đảm bảo ghiền luôn...
_uhm...chờ chút...để Đào đi kêu Linh tới cùng xem cho vui nhen....
Ặc..tự nhiên làm mất hứng dã man...
_uhm...kêu đi...lâu rồi chưa coi đánh ghen nè...haha
_ xí...ông làm có giá quá ko bằng...
con nhỏ này láo thật....phải trị một trận cho biết lễ độ...đưa tay xuống chim sóc lọ một lát...thằng nhỏ cứng như vông trở lại....lau mình sạch sẽ...tôi quấn khăn tắm phủ hờ hững lên con chim để nó chỉa thẳng ra làm 1 cục...quả này cho em thèm rỏ dãi luôn...để xem có chịu được ko....
cầm quần áo bước ra nhà tắm...tôi cố tình ưỡn chim lên phía trước và bước đi hiên ngang ...vờ ko thèm chú ý gì đến em...nằm trên giường...em liếc tôi một cái rồi quay đi vờ như ko quan tâm....sĩ diện chưa...chắc nứng lắm rồi trong đó mà bày đặt....lại gần giường...tôi nằm xuống bên cạnh em...em vẫn quay mặt vào tường làm như ko thèm để ý đến...
_mặc đồ nhanh đi còn về nè.... -em lên tiếng...
_úi...tự nhiên...con chim ...nó cứng ngắc vầy...
em vẫn im lặng...ôm cái gối chặc cứng....
_thôi...ráng chờ chút đi....cho chim nó xuống chút đã....cứng quá....mặc quần ko được....
bất ngờ bật dậy...em chụp lấy cai quần và ném về phía tôi...
_Nhanh đi...đừng có bày trò....
miệng nói là thế...nhưng mắc vẫn cứ lấm lét nhìn vào cái vật đang dựng lên sừng sững đằng sau khăn tắm...cái mặt thấy ghét...sỹ diện chưa....về thì về ...chụp cái quần jean ...tôi tụt khăn tắm ra và mặc vào...nhìn mặt em h hết ưa nổi...
_ á...á Á..... - mẹ ơi....chết con....cái dây kéo quần khốn nạn...móc vào chim...làm kẹt một mảng da trong đó...đau thấu trời....
_cái gì vậy...- em bật dậy nhìn tôi....
_chết...t..đào ơi...đau quá...
_sao....cái gì thế.... - em chạy đến...nhìn xuống...và nhận ra tình thế ...sống dở chết dở của tôi...
_đau quá....- một tay tôi kéo cái quần ko cho tụt xuống vì nó sẽ chằng da chim tôi ra......một tay tôi bám vào đào
_từ từ....coi....đưa đào coi.....kéo xuống lại đi...trời...coi chừng ...rách bây h...
_kéo cho t đi....nhanh đi...đau quá...
_đứng im nhen...
_ Á.... - mẹ kiếp...đau thấu trời....
_rồi...hơi rướm máu thôi...ko sao hết...hihi....
_còn cười nữa... -tôi gắt lên...
_ơ...tự nhiên la tui trời....tại t chứ bộ....
cầm con chim nghiêng qua nghiêng lại...may mà chỉ hơi sướt một chút...may mà kéo mạnh tay chút nữa thì đứt mẹ con mảng da...mới sáng đã xui vl ...
Trở lại giường..tôi nằm xuống thở phì phò...còn em thì vẫn ...còn cười ....nhìn cái mặt ghét chưa...bay đến..tôi đè em xuống...
_ làm gì thế....bớ người ta....ứm......
_ từ từ đã t... - em đẩy tôi ra...
_sao nữa...nhanh rồi còn về chứ !
_ nhưng mà h đào...đang có...
_sao...có gì !
_thì...có đó...phải dùng...băng vệ sinh đó...
_trời... - tôi nằm vật wa một bên...chán thật... - sao ko..nói sớm...thôi...nằm nghỉ chút đi...rồi về...
_uhm...
thấy khuôn mặt ngao ngán của tôi...em an ủi...
_thôi..mà..bữa sau đi...còn ở đây lâu mà....
tôi im lặng ko nói gì...mò tay xuống chim...tôi sốc sốc vài cái cho đỡ ghiền...tinh dịch cũng bắt đầu ứa ra nơi đầu chim....
_thôi...đừng có ấy nữa...bắn ra tung tóe bây h....
_kệ tui...tui sốc chim tui chứ có sốc chim đào đâu...à...quên... - cầm tay em tôi bỏ vào chim mình....
_cái..gì đấy...
_còn giả vờ nữa...sốc cho t đi...nhanh rồi còn về nè...khó chịu quá đây...
em giả vờ bóng gió...
_khó chịu sao ko về kêu con linh nó làm cho...kêu tui làm gì... - nói là vậy...tay em vẫn mân mê con chim tôi...
_ mệt quá...cứ nhiều lời....nhanh cho người ta phê tí coi...
_đại ca quá hén...nhờ người ta mà còn ra lệnh nữa.... - em bóp chặt chim tôi...và bắt đầu tăng tốc...nghiêng người qua...tôi ôm lấy em hun tới tấp lên má lên môi...
_ Đào ...ơi....óh...óh...
_sao....
_mút chim cho anh đi....mút như hồi xưa ấy....nhanh đi em...
em nhìn tôi lưỡng lự...tay em vẫn sục nhanh dần...có lẽ 1 năm qua đi khiến em chưa tìm lại được hoàn toàn cảm hứng của những trò kích thích tình dục này...ko thể chịu đựng thêm được nữa...nhìn cái môi xinh đẹp của em...tôi mốn được ấn con chim tôi vào đó ngay bây h...bật dậy....tôi cầm khúc thịt dì vào mặt em ...và đập lên hai bên má của đào...nước nhờn cũng bắn ra từ từ hai bên má em...em nhăn mặt...được tay lên định nắm chim tôi thì tôi đã rụt lại...và đâm vào miệng em ....
_ ứm....ứm...
_ mút đi .... - tôi nhìn em say mê...đôi môi xinh xắn dần dần ngậm chặc cục thịt của tôi lại...chống hai tay qua hai bên...tôi nắc liên tục vào miệng Đào...
_ặc..ặc...
_ óh...óh....anh...xuất đậy.... - giữ chặc đầu em tôi trút toàn bộ tinh trùng vào trong miệng em....rồi gục xuống giường....
....

_ ngủ nữa hả...dậy đi về nè...đàn ông con trai gì mà cứ nằm xuống là ngủ hà....
_mệt quá....cho nằm nghỉ chút đi...
_thôi dậy đi mà...chở đào về rôi ngủ..
....chắc mẹ cũng đang lo ở nhà lắm...lò mò ngồi dậy...chúng tôi kéo nhau ra khỏi nhà nghỉ ....trời vẫn còn âm u..chắc hôm nay lại mưa nữa...dù sao cũng đỡ hơn là nắng nóng...kiểu này thì ngủ phê phải biết....
_ Á. - một cái nhéo đau điếng từ phía sau... - cái gì nữa...!
_cái mặt ông..từ này ...ko có nhà nghỉ nhà nghiếc gì nữa nghen....
_ok ! vậy từ nay sẽ chuyển sang...làm ở nơi công cộng....!
một cái đập nữa....
_cộng cái đầu ông...
_chứ sao....chứ chuyện gì nói ra coi.... - em im lặng ko nói gì..thực ra tôi biết em đang trách tôi cái vụ...bem vào trong miệng em...lúc nãy ở trong nhà nghĩ em ko dám lớn tiếng sợ tôi ko chở về đây mà...
_ à...còn cái dt tui...sửa xong chưa sao ko đem cho tui ?
_uhm...chở bà về rồi tui đi lấy đem qua cho..được ko ?
_trời..sao kêu tự sửa được mà...vậy có gì...tối đem qua cho tui nhen...
_uhm....có gì tối tui với linh đem qua cho... -tôi chọc em một chút xem sao...quả nhiên em lại nổi điên lên...
_ ông dám ko ! thử coi...tui mà kể cho nó nghe chuyện qua h...xem nó có xử đẹp ông ko !
_thôi...t thua...hở chút là hù...ghen vậy sao hồi ko ở lại đây với t đi ..mà đi làm gì...
_nói hoài..thì cực chẵng đã thôi chứ tui có muốn đi đâu....mà tui biết...ông háo sắc vậy...lúc trước tui đã ko thích ông...
_đào nói vậy...là ...đào hối hận phải ko....
....
em ko trả lời....tôi cũng ko muốn nói gì nhiều nữa...chợt tôi cảm thấy...sự nhạt phai....một kết cục ko thể tránh khỏi....

...Vừa mở cửa...tôi đã nghe thấy tiếng khóc của con mèo..trời...cái gì nữa đây...dựng xe xuống...tôi chạy vội vào trong..thì ra là nó và mẹ đang cãi nhau...ko hiểu có chuyện gì mà từ hôm qua đến h vẫn còn ì xèo...
_chuyện gì thế má...sao thế mèo...sao khóc đây...
khuôn mặt mẹ vẫn đầy tức giận ...còn con mèo thì nước mũi dàn dụa...vẫn ko ai thèm nói gì cho tôi biết...
_ chuyện gì thế mà...nói con nghe với...
_anh hỏi nó đấy! con với cái...muốn gì cũng được ! có còn coi lời nói của tôi ra gì ko! hết thằng anh rồi đến con em...
nữa rồi...lại giận cá chém thớt...
_thôi...có gì từ từ nói chứ má cứ làm um lên vậy được gì đâu - tôi cự lại...
_ anh dạy khôn tôi à !
nắm tay con mèo...tôi kéo nó dậy...
_ thôi...đi lên đây với anh ....đi...có gì từ từ nói...
nó dằn ra...đưa tay gạt nước mũi...mắt nó đã sưng đỏ...
kéo nó dậy...tôi đẩy nó lên trên lầu...nhất định hôm nay phải làm cho rõ ngọn ngành ...ko hiểu có chuyện quái gì mà cứ khóc với than hôm qua h...
nằm xuống giường ....
_sao...có gì nói anh nghe coi...
_kệ tui...
_ kệ gì mà kệ...có 2 anh em mà kệ ...phải đi chơi với bồ bị má bắt gặp ko...
nó úp mặt xuống gối im lặng...
_nói nghe đi...có gì anh giải quyết cho...
_anh đi đi ....nói nhiều quá....
_thôi kệ mày ! anh về ngủ đây , mệt mày ghê ! anh em trong nhà , có chuyện gì nói ra cùng giải quyết , mày có coi anh là anh mày ko !
nó lại quay đi chỗ khác...có vẻ chuyên này rất khó nói ra chăng...ko biết là chuyện quái gì nhỉ...hay là chuyện riêng của đàn bà con gái...định quay về phòng ngủ cho khỏe...nhưng trong bụng cứ tức anh ách vì chưa hiểu chuyên gì khiến mẹ và con mèo cãi vã mấy ngày nay...tôi bước xuống phòng khách...mẹ vẫn đang ngồi nhìn ra ngoài cửa...nét mặt đầy muộn phiền...
_ có gì nói con nghe đi mẹ...cứ làm gì mà giấu giấu vậy ! - tôi ngồi xuống cạnh mẹ...
_ h tui đang mệt...để khi nào tui nói cho ...
_ thôi mà...nói ngắn gọn thôi cũng được...có gì để con nói con mèo cho...chứ cứ để cãi nhau thế này trong nhà mệt mỏi lắm...nói đi...con mèo nó làm gì...
_ ko...phải nó...
_ hả ...ko phải nó...mà sao má với nó cãi nhau....nói rõ con nghe coi...
_là ông bác anh ở bên Anh đấy ! - mẹ nhìn tôi tức giận
_ sao...ủa...ổng làm gì !
_ thì hôm bữa ổng về đây nè ! nói gì với ba anh ! h ổng đòi cho anh hay con mèo ! đi qua bên Anh học !
_Trời ! có dzụ đó nữa hả...sao ko nghe thấy ai nói gì ! gì dzui dữ , rồi sao ! chừng nào mới đi ! mà con hay con mèo ! - đúng là cơ hội ngàn năm có một , vừa nghe xong tôi đã phấn khích tột độ ...trời ơi ...đi Anh du học ...mới nghe thôi đã phê như con tê tê...vừa phê vừa tê vừa tê vừa phê...tê tê phê phê , phê phê tê tê...nhưng cơn phê của tôi mau chóng qua đi khi mẹ ném một cục gạch vào mặt tôi...
_ ko có đi đâu hết ! 2 đứa bay , ở đây , ko có Anh iếc gì hết !
..
_Cái...gì má...ko là sao !
_ là ko đứa nào đi hết chứ sao !
_ sao...kì vậy....ko đi là sao....sao lại ko đi ....cơ hội trời cho ....má nói gì kì vậy !
_ ko là ko ! học ở Việt Nam đây chứ ko đi đâu hết !
_ Trời ! nhưng mà...trời ! tại sao ko ! ...họ hàng ruột thịt mình mà...có phải người xa lạ gì đâu mà sợ...đi học mà chứ đi làm gì đâu mà sợ....
_học thì ở đây cũng được làm gì mà phải qua Anh qua Mỹ ! tui đã nói rồi , để tui nói với lại với ba anh
_trời ! con lạy má luôn...qua đó bao nhiêu thứ mới lạ ...bên đó thì giáo dục hơn bên mình rồi ...mà có họ hàng lo ăn lo ở nữa...bao nhiêu đứa muốn ko được , h mình có cơ hội ...mà sao má từ chối...má nghĩ gì kì vậy !
_ anh đừng có cãi ! qua đó xứ người , cái gì cũng khác bên đây , thời tiết khí hậu khắc nghiệt , mà bọn da trắng nó ưa gì mình , rồi ai lo ăn lo uống cho anh , người ta nói vậy chứ qua đó rồi người ta bỏ mặc anh rồi tui ở đây làm sao mà sống nổi ! cứ ở đây học . muốn học hành muốn làm gì tui lo , ko có đi đâu hết !
_trời....má ơi là má....con lạy má....thời đại này mà sao má suy nghĩ...cổ hủ quá vậy ! bao nhiêu người người ta đi rồi có sao đâu...mình thì có điều kiện thuận lợi hơn người ta...con lạy má...má nghĩ lại đi !
_ ko là ko ! ko có nghĩ nữa ! chờ ba anh về rồi tui nói ! h tui mệt , ko muốn nói nữa ! anh đừng có cãi chày cãi cối làm gì !
_thôi ! ,con cũng ko muốn nói với má nữa ! ...tư tưởng má...lạc hậu quá...
_ anh đừng có hỗn ! ai ngày nào cũng lo cho anh miếng cơm manh áo ! tui lạc hậu ! ko có tui ! anh còn ngồi đó mà gân cổ lên cãi ko !
_thôi con ko nói nữa !
Đứng dậy đi lên lầu !
Sau cuộc đối thoại "hòa bình " của tôi và mẹ , h thì trong nhà ...ko phải chỉ là cuộc chiến song phương nữa mà ko khí căng thẳng đã bao trùm tất cả mọi thành viên trong gia đình này ....đành phải chờ ba về giải quyết !
tôi ko ngờ má lại là người cổ hủ đến vậy ! thời đại hội nhập , người ta đi nước ngoài như đi chợ ,cứ nhìn mấy thằng bạn hồi cấp 2 của tôi , lâu ko gặp , hỏi ra mới biết thằng nào cũng đi du học ầm ầm , có thằng nhà ko đủ ăn cũng đi Scandinavia , còn thằng giàu thì đi Sin đi Mỹ , nhưng còn bao nhiêu thằng khác long đong lận đận cố tìm cách đi mà ko được , mình thì cơ hội mười mươi thế mà ko biết tận dụng ! ko hiểu mẹ nghĩ cái quái gì ! Thảo nào con mèo nó tức khóc bữa h ....nhưng mà...nó khóc...tức là nó cũng muốn đi...mà chỉ có 1 xuất...mà đến 2 anh em...trời...sao nghiệt ngã vậy trời...ko..nó làm em ..thì nó phải nhường cho anh chứ ! mình là con trai ...dễ thích nghi hơn nó ...phải nói với ba là cho mình đi thôi ...phải vậy...
Mãi toan tính ....tôi ngủ quên lúc nào ko hay ....
lúc tôi tỉnh dậy...trời đã chập tối...ko khí thật yên ắng...ko biết mấy h rồi nhỉ...mò cái dt trong túi...bấm lên ...đen thui...nhớ lại sáng nay đã rút cạn tiền trong atm mà cũng chỉ thay được cái main board cho em ...còn cái dt tôi thì đành ngậm ngùi đem về chờ đến lúc có tiền...vừa định về xin mẹ thì lại cãi nhau...
mò xuống dưới nhà....hôm nay mẹ ko nấu cơm như mọi bữa ...chắc lại giận anh em chúng tôi đây mà...mò lên phòng con mèo ...chắc nỗi buồn du học còn đang ám ảnh nó...nằm xuống cạnh nó...định lay nó dậy đi ăn cho vui...nhưng mà nghĩ đến cảnh chúng tôi sắp trở thành địch thủ của nhanh ...để tranh dành ..cơ hội ngàn năm có một...tôi lại thấy nản vô cung ...suy nghĩ đó..làm tôi cứ trằn trọc mãi ...ko biết nó sẽ nghĩ sao nếu mình nói với nó mình cũng muốn đi du học nhỉ...
_nằm im coi...làm gì mà cứ lăn qua lăn lại hoài vậy... - tiếng con mèo cắt ngang ý nghĩ của tôi ...thì ra mèo đã thức...hù nó chút thử xem...
_ khó chịu quá à...nhúc nhích chút xíu mà cũng ko cho...tôi tui về phòng cho cô vui...
ko cho tôi thoát...nó ôm chặc tôi lại....chắc đang buồn lắm đây...vén tóc nó lên...tôi giả vờ hỏi...
_sao....ai làm gì mà mèo tui khóc...nói anh nghe đi....
hình như tôi lại khơi lại sự ấm ức của nó ...nó lại úp mặt xuống gối và khóc....
_thôi mà...có gì nói anh nghe đi ...anh giải quyết cho..cứ khóc làm gì...nói đi...
_ giải quyết...sao được mà giải quyết.... - nó lại nấc lên...
_thì...nói đi...chuyên gì....nói anh nghe thử đi....
_má đó...anh xuống ...giải quyết má...đi...
_ ớ .. thì sao...kể đầu đuôi nghe coi...đòi cái gì..mà má ko chịu phải ko... - tôi vẫn tựa như là kẻ ngây thơ...
_...má chưa kể cho anh hả...
_ kể chuyện gì ....
_thì...ba nói cho anh em mình đi...qua anh ấy....
_...rồi ..
_vậy...anh tính sao...
_tính gì mà tính...thì má ko chịu thì thôi chứ h sao.. - tôi nói vậy là để làm nó...nhụt chí ...nhưng có lẽ nó ngang bướng hơn tôi nghĩ
_ anh nói hay quá ! tự nhiên ba cho mình đi chứ có phải má cho đâu mà chịu với ko chịu !
_ thế h cưng định gạt má ra à . thế cưng nghĩ nhà này ai là " ông trùm "...ko phải ba đâu nhá
_tự nhiên...ko biết ! h mình cứ theo ba...kêu ba mình muốn đi ...xem má làm được gì !
_haha...cô khờ quá ! má đã quyết thì dù ba có mọc cánh thì cũng ko làm được gì đâu em ơi! - tôi cố làm nó nao lòng...
_thế h chả lẽ...bỏ à !
_ mệt quá .tui cũng ko biêt ! chờ ba về rồi tính....
...căn phòng lại lắng xuống...trong bóng đêm...hai anh em chúng tôi nằm ôm nhau tình cảm là vậy...nhưng trong đầu mỗi người...đều đang có tính toán riêng của mình...rồi mèo cũng nói ra những gì nó đang nghĩ...
_ anh ...nếu má cho đi...thì...anh đừng...giành của mèo nhen...

Spread The Love, Share Our Article

Related Posts

No Response to "Yesterday 4"

Đăng nhận xét